Chap 17

810 89 16
                                    

Thật may quá...

Chuuya đã tỉnh lại rồi, vào ngày kế cuối của giới hạn một tuần...

- Chuuya!! Tạ ơn trời!! Em tỉnh rồi!! - Dazai mừng quýnh lên nhưng lại khóc sướt mướt.

- Chuuya? Đó là... tên tôi sao?

"Cái...?" - Dazai hiện đang không vui chút nào - Chu... Chuuya! Em đừng đùa! Không vui đâu! Đừng trả thù anh kiểu độc ác vậy chứ!

- Trả thù cái gì chứ? Tôi không quen cậu!! Cậu là ai??

- Anh là Dazai! Dazai Osamu, chồng của em đây mà!

- Chồng?! Tôi là trai thẳng đấy!! Đừng có nói những thứ tởm như thế!

(OK! Anh là trai "thẳng"! "Thẳng" như Bạch Y kiếm của má Chuu... chetme lại nhầm... Má Chu Tử Thư của em vậy ó:))!)

- Tởm?? Em nói anh tởm?! Giấy đăng ký kết hôn cũng đã có rồi! Em lại nói anh tởm?!

- Im đi, im đi, im đi!! Tôi đang mệt lắm! Cho tôi chút yên tĩnh đi!!

Dù có là Dazai thủ đoạn vô biên cũng không thể tránh khỏi bất lực trước những bệnh nhân mất trí nhớ... Anh nghe lời cậu, để cậu yên tĩnh một mình...

________________________________

- Mizuki à? Chuuya tỉnh rồi, nhưng...

Anh kể rõ sự tình, cô tức tốc chạy đến ngay.

*Rầm* - Cánh cửa bị mở mạnh.

- Onii-chan!!

- Onii-chan? Cô là em gái tôi à?

- Ừm!! Sao anh lại ra nông nỗi này?? Thật sự không còn nhớ gì cả sao??

- Ờ! Cả tên tôi là gì, nhà ở đâu, gia đình có bao nhiêu người cũng không nhớ...

- Không sao! Em sẽ từ từ kể lại cho anh mà! Đừng căng thẳng quá! - Cô an ủi - À! Em là Mizuki, em gái nuôi của anh! 4 năm trước anh đã đến cô nhi viện nhận nuôi em!

- Vậy hả...?

- Anh là Nakahara Chuuuya của gia tộc Nakahara! Được chứ?

- Ờ...ừm...!

- Anh có năng lực "điều khiển trọng lực", nếu anh dùng Ô Uế, hình thái thật của năng lực mà không được hỗ trợ kịp thời thì anh có thể cạn kiệt năng lượng mà chết!

- Rõ rồi...!

- Người anh thấy đầu tiên lúc nãy là chồng của anh, Dazai Osamu! Cũng là người duy nhất có thể vô hiệu hoá Ô Uế để cứu anh đấy!

- Đừng có nói chuyện vợ chồng giữa hai người đàn ông với tôi! Tôi chả chấp nhận nổi đâu!

- Em cũng có nghe Dazai-san kể rồi...!

Sau đó cô ném vào trong mặt cậu tờ giấy đăng ký kết hôn.

- Cô làm vậy với anh trai mình đấy à? - Cậu nổi cáu.

- Em không hiểu nổi! Anh là người đã nói với em có tình yêu thì bất cứ trở ngại gì cũng sẽ vượt qua! Vậy mà bây giờ... Chỉ vì mất trí nhớ, mà đến cậu ta anh cũng ruồng bỏ như thế sao??

[BSD] Đây có gọi là... "tam sinh tam thế" không nhỉ?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ