Chương 10: Không phải dễ sống chung

957 64 5
                                    

Chương 10: Không phải dễ sống chung

Sợi tóc nhu thuận cài ở sau tai, ở trong khoang hạng nhất máy bay của bầu trời 3000 thước Anh, Lạc Lặc nâng sách lẳng lặng lật xem, mãi đến tận trong phát thanh truyền đến tiếng nữ tiếp viên hàng không mềm mại nhắc nhở máy bay hạ thấp nhắc nhở mới chậm rãi khép lại quyển sách trên tay, ngáp một cái, khi nghĩ đến tin tức trước đó ly biệt nghe Kha Trảm Tâm nói muốn đi lang thang, nói không kinh sợ đó là gạt người, nhưng bên trong cũng ẩn chứa ước ao nồng đậm, nếu như cuộc sống của nàng cũng có thể như nữ nhân bình thường làm theo ý mình, có phải là có thể sống đến càng nhẹ nhàng một chút?

Tiếng cười không tự chủ nhẹ nhàng tràn ra, đã sớm không có cơ hội như thế, không phải sao?

"Ngô..." Mang chút thanh âm buồn nôn từ bên cạnh truyền đến, đảo mắt liền nhìn thấy một vị cô gái trẻ sắc mặt tái nhợt bịt lại miệng mũi, khóe mắt Lạc Lặc khẽ nhướng, tiện đà lựa chọn phớt lờ

"Xin lỗi! Có thể hay không...Ọe..." Mùi vị khiến người buồn nôn tung bay với không khí, Lạc Lặc cúi đầu nhìn cặp ủng da màu đen trên chân bị vật dơ nhiễm phải, trong mắt chiếu ra ánh sáng lạnh

"Xin lỗi! Tôi..." Lại là một trận nôn khan, cô gái áy náy nhìn Lạc Lặc, liền vội vã chạy đi phòng rửa tay

"Tiểu thư, có cái gì cần giúp đỡ không?" Nữ tiếp viên cách đó không xa bước lên trước, ngắm nhìn ủng da của Lạc Lặc nhỏ giọng dò hỏi

"Không cần ta nói, ngươi cũng nên biết phải làm những gì" Chống lên hàm dưới, Lạc Lặc bắt đầu hối hận chính mình nhất thời hưng khởi, rõ ràng có máy bay riêng không dùng, khăng khăng ngồi hãng hàng không, thực sự là quá rẻ rồi

Cho đến bên chân hoàn toàn được dọn dẹp scah5 sẽ, mới đạp lên ủng da vẫn hiện ra dơ bẩn đi đến phòng rửa tay, mà ở sau khi gặp phải người từ bên trong đi ra, phớt lờ nghiêng người mà qua

"Cái kia... Xin lỗi!" Cô gái nhỏ giọng xin lỗi, nàng cũng không biết làm sao vậy, trước đây chưa bao giờ sẽ như vậy, nhưng hôm nay lại như đụng trúng quỷ, chính là nôn không ngừng

"3000 Đô-la" Không nói thêm một chữ, Lạc Lặc trực tiếp đem giá cả của ủng trên chân báo lên, bị nôn thành như vậy, đôi giày này nàng cũng không chuẩn bị mang nữa rồi

"A..." Kinh ngạc thốt lên tiếng, cô gái làm sao cũng không nghĩ tới thân thể không khỏe sẽ có kết quả như thế này, tuy 3000 Đô-la đối với nàng mà nói thật sự không tính cái gì, nhưng người này tựa hồ cũng quá trực tiếp rồi, "Chờ một chút, nơi này là 2500 Đô-la, tôi chỉ mang theo nhiều tiền mặt như vậy, còn 500 có thể chờ chút sau khi máy bay hạ cánh lại trả cô hay không? Đây là danh thiếp tôi, cô không cần lo lắng cho tôi sẽ giựt" Cô gái mang theo khẩn trương đưa ra mảnh giấy kẹp với đầu ngón tay, trong mắt thấm ra bất an chưa xóa sạch khó chịu

Thật là không có nghĩ đến ngồi máy bay còn có thể đụng trúng lão tổng xí nghiệp, cũng khó trách, cùng ở trong khoang hạng nhất, sẽ có mấy người không quyền không thế? Khóe môi cong lên tia độ cong, Lạc Lặc ở trên dưới đánh giá người trước mắt sau đó đóng cửa phòng rửa tay, đem danh thiếp của đối phương ném vào thùng giấy, bắt đầu cọ rửa ủng, đợi tất cả sắp xếp xong ngồi vào chỗ của mình, máy bay cũng vừa vặn bắt đầu hạ xuống mặt đất!

[BHTT-EDIT-HOÀN] PHÁ DUYÊNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ