Chương 377 + 378: Tiểu Nhược, anh đến rồi...

15 1 0
                                    


Khóe môi Bạch Thất thoáng giật, dường như trên gương mặt thoáng chút vui vẻ, chỉ là sự vui vẻ cực nhạt, nhạt đến nỗi trong mắt Vệ Lam chỉ nhìn thấy sự vô tình tàn nhẫn.

- "Thù bắt vợ không dùng máu tươi không thể rửa sạch." Giọng nói Bạch Thất trong trẻo nhưng đầy lạnh lùng.

Nhưng lời nói này từ trong miệng anh nói ra, phối hợp với thi thể đã hóa băng vỡ ra để lộ máu thịt mơ hồ, khiến cho Vệ Lam cảm thấy vô cùng áp bức. Như vậy xem ra, Bạch Thất đã hạ quyết tâm sẽ không giữ lại tính mạng của Tào Mẫn rồi. Vệ Lam thở dài.

Trong lúc nói chuyện, ba người đã đi đến nơi cách gần bờ hồ nhất. Hồ Hạo Thiên lấy ra kính viễn vọng quan sát chung quanh: - "Tôi nhớ nơi này không có con đường nào nối thẳng qua bên kia đâu đấy, lúc trước muốn lên đảo du ngoạn đều phải ngồi thuyền?!" Đến cùng trước tận thế cũng không phải không có nơi anh đến tham quan ngắm cảnh, cho nên thật không biết trước tận thế thông qua cái gì để lên đảo.

- "Là thuyền." Vệ Lam đáp lời: - "Phòng thí nghiệm ở phía dưới hòn đảo, phải ngồi thuyền để đến đấy." Lúc trước hắn cùng cha hắn nhìn thấy phần tài liệu này cũng vô cùng kinh hãi, cho nên đã bỏ ra chút thời gian nghiên cứu. Trên đảo này có ngọn núi nhỏ, trừ nó ra những nơi khác trên đảo đều được hình thành từ tự nhiên, đương nhiên còn có con người khai phá các thành phần bên trong. Muốn đi đến phòng thí nghiệm phải thông qua ngọn núi nhỏ kia, vị trí cụ thể hắn cũng chưa từng thấy tận mắt. Nhưng đối chiếu với bản đồ trong phần tài liệu, cánh cửa này tương đối có thể dùng để ẩn nấp.

Theo lời Vệ Lam nói, chỉ cần bọn họ tìm được nơi neo thuyền thì có thể xác định nơi đối phương sẽ đậu xe. Bởi vì hòn đảo không nhỏ, chung quanh mặt hồ cũng không nhỏ, ba người chia nhau mỗi người một ngả, dùng đạn tín hiệu làm chuẩn, chia ra tìm kiếm. Ngoại trừ Vệ Lam còn dùng hai chân chạy bên ngoài, hai người kia đều bay thẳng đi tìm. Trong mắt người bình thường hai người không khác gì máy bay trực thăng rồi. Tốc độ của Bạch Thất là nhanh nhất, phạm vi điều tra cũng phổ biến nhất, chỉ năm phút đồng hồ, pháo hiệu trước tận thế đã được anh đốt lên. Chỉ là Hồ Hạo Thiên và Vệ Lam còn chưa đến, Bạch Thất cầm kính viễn vọng nhìn thấy một chiếc xe có hình dáng giống như xe bọc thép. Cõi lòng Bạch Thất run rẩy, cả người có chút lay động: - "Tiểu Nhược, anh đến rồi..."

Hai tay dang ra, ném kính viễn vọng đi, hoa sen băng lập tức bắn ra. Hai chân Bạch Thất giẫm nhẹ trên mặt đất, cả người bay lên không trung, giẫm lên đóa sen băng, trong tay xuất hiện kiếm băng khổng lồ, bay đến phía trước xe bọc thép...

Cố Úc Trạch và Tào Mẫn còn chưa có thỏa thuận xong điều kiện, bất chợt nghe được giọng nói Phạm Vân Giang từ trên ghế lái truyền đến: - "Phía trước có người!"

Đợi khoảng ba giây sau khi hắn nhìn rõ đối phương là ai, trong giọng nói ẩn chứa sự run rẩy nói tiếp: - "Là Bạch Ngạn!" Đối với hai chữ này, Phạm Vân Giang cũng khó hiểu, không biết phải hình dung như thế nào. Lần đầu tiên hắn thấy Bạch Ngạn là trên báo chí, nghe hai từ Bạch Ngạn này từ trong miệng Đường Nhược. Nhưng trước tận thế, Bạch Ngạn người luôn luôn bị hắn xem thường, bị Đường Nhược chửi rủa thì sau tận thế thực sự đã thức tỉnh dị năng hệ băng. Bản thân cùng anh đều thức tỉnh dị năng hệ băng cũng thôi đi, nhưng thời điểm lần đầu tiên chính thức gặp mặt, hắn mới phát giác bản thân và anh thực tế chênh lệch đến thế nào. Người ta có thể liều lĩnh vì Đường Nhược cũng giống như bây giờ, một người một ngựa, không đúng, trong thành ngữ một người một ngựa còn có con ngựa, mà người này ngay cả con ngựa cũng đều không cần, chỉ đơn độc một mình chạy đến nơi này cướp người rồi. Còn bản thân hắn thì thế nào? Lúc trước cảm giác của hắn đối với Tô Tiêm Ảnh rõ ràng cảm thấy cô ta chính là một nữa linh hồn của mình, thì ra lại không thể bù được một khảo nghiệm đơn giản nhất, đầy nguy hiểm nhất. Đơn giản biết rõ sẽ chết, hắn liền yếu đuối bỏ qua tất cả. Trong lòng Phạm Vân Giang trăm vị phức tạp, trong thoáng chốc hiện lên hình ảnh Tô Tiêm Ảnh khi đó bị khuất nhục, chốc lát lại nhớ đến chính mình nhìn thấy cô ta bị Bạch Ngạn gây thương tích ngay cả một chút dũng khí cũng không dám bước lên, trong chốc lát ý nghĩ đen tối bộc phát không biết nên làm thế nào cho phải.

TTSS 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ