Ngụy Vô Tiện ngờ vực mà nhìn Trần Thiên... lại nhìn đến Giang Ánh Lan run lẩy bẩy mà sợ vị này thanh niên... hắn có thể đoán ra người này rất có thể là kẻ giả mạo chính mình.... chỉ cần có mặt trong hại Lam Vong Cơ... hắn nhất định không buông tha...
-- Trần công tử... bọn họ tạm thời ta sẽ giam giữ... đến khi tìm được người ta sẽ giao ả ta cho ngươi....
-- Cám ơn... những gì ta đã làm ta sẽ không chối bỏ... huống hồ hôm nay ta trở về cũng là vị hối hận những chuyện đã qua... ngươi yên tâm ta sẽ không lừa ngươi....
-- Hảo... vậy phiền ngươi ở lại gia... ta tìm được người chúng ta cùng nhau đàm đạo...
-- Không cần.... ta cũng chẳng muốn ở đây nhìn cái này gia.... đợi ngươi trở về ta sẽ tự đến... cáo từ...
Trần Thiên nói xong cũng xoay người ly khai.... Ngụy Vô Tiện cho người đem ba người kia giam lại... hiện tại hắn chỉ muốn nhanh chóng tìm người....
Hắn lần này chỉ mang theo Ngụy An.... lại đối Ôn Ninh cùng Cảnh Nghi phân phó...
-- Hai ngươi ở lại sắp xếp lại toàn bộ cho ta..... giúp ta điều tra bao nhiêu năm qua họ đã làm những gì... còn có những hậu vệ của ta năm đó hiện tại ở nơi nào... ta không tin họ sẽ phản bội ta... A Ninh... người tìm lại manh mối vụ án mạng 18 năm trước của Ngụy gia cho ta.... cái này phủ tháo giở hết đi... trả lại đúng tên gia chủ cho cha ta.... cho người trông chừng ba người kia không được lơ là...
-- Vâng... tướng quân người yên tâm... ta sẽ cố gắng hết sức...
-- Ngươi a... ta hiện tại chỉ là Ngụy Vô Tiện... hai chữ tướng quân ta không giám nhận...
-- Ta quen rồi...
-- Được rồi... ta đi đây...
-- Công tử... người nhất định phải đem nhị công tử trở về...
-- Ân... nhất định...
Ngụy Vô Tiện từ biệt hai người... cùng Ngụy An theo địa phương mà Trần Thiên đã nói một đường đi tìm... đường đi xa xôi... Thanh Hà cách Vân Mộng khá xa... mất cả nửa tháng hắn mới đặt chân tới địa phận Thanh Hà...
Trời đã ngã về chiều tối... lại ngại Ngụy An tuổi nhỏ bôn ba... hắn đi thuê một khách điếm cho cả hai nghỉ ngơi...
-- Phụ thân... con cảm nhận được mẫu thân...
-- An nhi... con nói thật sao....
-- Vâng... nhưng là rất yếu...
-- Ta biết rồi... mau dùng bữa rời nghỉ ngơi... ngày mai chúng ta đi tìm....
-- Vâng...!!!
Ngụy Vô Tiện trong lòng cảm thấy có chút hi vọng... chỉ cần biết Lam Vong Cơ ở... hắn không tin mình tìm không ra... hắn ôn nhu mà thổi kia từng muỗng cháo mà uy cho Ngụy An... đâu đó trong khuôn mặt non nớt kia hắn có thể nhìn thấy người nọ...
Ngụy Vô Tiện hắn quả thật có rất nhiều thắc mắc... Ngụy An hiện tại chưa tròn hai tuổi... nhưng lại có thể nói chuyện lưu loát... lại suy nghĩ như một người trưởng thành... cũng rất thông minh... nếu nói Ngụy An chưa tròn hai tuổi chỉ sợ người ngoài sẽ chẳng thể tin... nhưng lại chẳng có ai giải đáp thắc mắc của hắn... hắn chỉ có thể suy đoán là bởi vì Ngụy An là được kia Bạch Mẫu Đơn hộ mệnh cho nên thiên tư hơn người... hắn quả thật không nghĩ ra cái khác lí do...
BẠN ĐANG ĐỌC
(Tiện Vong) Chúng Ta Về Nhà Thôi
EspiritualKhông có người tu tiên... chỉ là thế gia công tử... Lam Trạm...Lam Vong Cơ thế gia công tử... nhị công tử của Lam gia... vẽ tranh đánh đàn... thanh nhã ôn nhu... Ngụy Anh....Ngụy Vô Tiện cha mẹ song vong để lại cho hắn một gia tài kết xù... nhưng v...