Chương 7

2.1K 145 3
                                    

Trung tâm thương mại Bắc Kinh to lớn vẫn là nơi mua sắm, nơi tập trung đông nhất của những người có tiền. Ở đây, họ có thể tìm được những món đồ đắt tiền, nhưng bộ quần áo của những thương hiệu nổi tiếng khắp nơi trên thế giới. Các cậu ấm cô chiêu mỗi ngày đều đốt vào đây không ít tiền.

Kiếp trước, Thư Hân cũng là một trong số họ. Nàng đã từng mua sắm không biết mệt mỏi, tiêu tiền không cần lo nghĩ. Có điều, lúc đó nàng chỉ sắm những thứ tốt đẹp nhất cho bản thân. Còn bây giờ, nàng đang ở đây mua đồ cho cả hai người. Kiếp trước, vì đi Shopping quá nhiều lần, Tiểu Đường không thể bỏ thời gian ra đi cùng nàng. Còn bây giờ, từ khi sống lại nàng mới đi mua sắm, cho nên nhân vật theo chân nàng ngày hôm nay dĩ nhiên là Triệu Tiểu Đường rồi.

"Chị thử cái này đi." Thư Hân ướm một bộ váy thuần trắng lên người Tiểu Đường. Ừm! Người yêu của nàng nước da rất đẹp, màu trắng thực sự hợp với cô.

"Hân Hân... đây đã là bộ thứ mười mấy rồi."

Tiểu Đường thở dài lắc đầu. Trước đây, cô rất sợ đi Shopping với Thư Hân, một phần vì nàng mua rất rất nhiều thứ, cũng mất thời gian rất lâu, phần còn lại là Thư Hân chỉ mua sắm cho bản thân mà quên đi người bên cạnh khiến cô rất tủi thân. Còn bây giờ, mọi thứ nàng cầm trên tay đều dựa trên tiêu chuẩn, sở thích của cô mà chọn. Như vậy Tiểu Đường mới nhận ra được, nàng cũng quan tâm cô rất nhiều.

"Một bộ này nữa thôi." Thư Hân nhét bộ váy vào tay Tiểu Đường, đẩy nhanh cô vào phòng thay đồ khiến Tiểu Đường không còn gì để phản bác. Thật ra cô có hơi mệt nhưng lại rất hạnh phúc vì Thư Hân đang vì mình mà chọn quần áo.

Tiểu Đường bước ra với bộ váy trắng liền thân, cổ áo chữ V khoe trọn xương quai xanh gợi cảm của cô, khung xương vai hoàn hảo nâng đỡ lấy hai cái dây, thân váy dài chưa đến đầu gối khoe ra một đôi chân thon gọn, dưới chân là đôi giày cao gót màu vàng nhạt mà trên đôi tay mảnh khảnh của cô là một cái áo lông ngắn tuỳ thời có thể khoát khi trời lạnh. Gương mặt cô trắng nõn xinh đẹp kết hợp với một bộ váy trắng tinh khôi. Thư Hân có cảm tưởng như Tiểu Đường là một thiên sứ mới từ trên trời bước xuống, gương mặt không nhiễm chút bụi trần khiến nàng không thể rời mắt.

"Sao? Nhìn đến ngốc rồi?" Tiểu Đường nhẹ nhàng bước đến gần Thư Hân, vuốt nhẹ khuôn mặt ngốc lăng của nàng rồi mỉm cười.

"Thật đẹp!"

"Hả?"

"Tiểu Đường! Chị thật đẹp."

Vẻ đẹp của người này, đúng là không thể đùa được. Mọi ngày, nàng chỉ thấy cô trong bộ đồ công sở cứng ngắc, hay bộ đồ ngủ mềm mại dễ chịu. Bây giờ, Tiểu Đường như một thiên sứ khiến nàng thật có cảm giác hư vô. Tiểu Đường, đúng thật là thuộc về nàng sao?

"Hân Hân... chị thay đồ được chưa?" Tiểu Đường rất muốn tiếp tục trêu chọc Thư Hân nhưng càng ngày càng có nhiều ánh mắt đổ dồn vào cô, cô không thích người khác nhìn mình như vậy.

"Sao vậy?" Thư Hân thoát ra khỏi sự kinh diễm, nàng mỉm cười nhìn Tiểu Đường đang quẫn bách trước mặt.

"Mọi người, đều nhìn chị."

Tình Yêu Trở Lại - Đại Ngu Hải ĐườngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ