Chương 27: Ngay bây giờ

1.3K 117 17
                                    

-Mật Kết-

Quanh đi quẩn lại ba ngày nữa chính là ngày diễn ra cuộc thi tiếng Anh, tiết thể dục sáng nay, Lão Tôn sử dụng đặc quyền của mình đưa Trần Tử Tinh đến văn phòng làm bài luyện tập, vỗ vỗ vai cậu bảo cậu hãy cố gắng.

Vừa khéo là người cùng đi dự thi với cậu Hứa Hồng Dương, lớp cậu ta cũng có tiết thể dục.

Trần Tử Tinh chân trước vừa mới bước vào ngồi xuống ghế thì phía sau lưng Hứa Hồng Dương cũng bước vào, cậu ta làm cho người khác có cảm giác rất hờ hững, không có cảm giác tồn tại, giống như một người trong suốt.

". . . . . ." Hai người gật đầu chào hỏi.

Trần Tử Tinh rất sợ ở cùng người như vậy. wattpad-camduongquytmat

Cậu vốn là một người rất bị động, đối với người không quen biết luôn tỏ ra cao lãnh, nhưng chỉ cần quen một chút thì có thể tăng động hẳn lên.

Lâm Tĩnh Nhã đã quen với hình thức ở chung của hai người bọn họ, cũng không quá để ý, nhanh chóng để đề thi thử đã chuẩn bị lên bàn, nói: "Tiết này cô có lớp, các em trước tiên làm cho cô đề thi này, nếu như làm nhanh có thể làm tiếp bài thi ở trong ngăn kéo thứ nhất nữa, chắc là đủ."

"Vâng." Trần Tử Tinh nói.

"Vâng." Hứa Hồng Dương nói.

Lâm Tĩnh Nhã ôm máy tính đi, Trần Tử Tinh cùng Hứa Hồng Dương hai người ngồi một bên của cái bàn, cậu quay đầu liếc tên ngồi cạnh một cái, hơi không thoải mái.

Im lặng chết đi được. . . . . .

Cậu lắc lắc đầu để loại bỏ đi mấy cái tạp niệm trong đầu.

Mấy ngày vừa rồi, Trần Tử Tinh cũng không phải chưa từng ở một mình cùng với Hứa Hồng Dương, nhưng trừ ngày đầu tiên ra bọn họ toàn đến văn phòng vào tiết tự học thứ hai hoặc thứ ba, cho dù có gặp phải tình huống Lâm Tĩnh Nhã đúng lúc có tiết thì trong văn phòng cũng sẽ có giáo viên khác.

Trần Tử Tinh không quá quen với việc bên người rõ ràng là có người sống mà lại im lặng một cách đáng sợ như vậy.

Thật đáng sợ.

Trong văn phòng giáo viên chỉ có âm thanh của ngòi bút đang viết trên bài thi, tốc độ giải đề của Trần Tử Tinh rất nhanh, dường như chỉ đọc qua một lần, đến phần đọc mới dừng lại một chút, nhưng nhìn chung thì tốc độ vẫn rất nhanh.

Tiếng Anh từ trước đến nay vẫn luôn là môn cậu giỏi nhất.

Nhưng cũng không biết có phải là lỗi giác của Trần Tử Tinh hay không, tốc độ tay của người ngồi bên cạnh cũng đang tăng lên, giống như phải cùng cậu thi đua, không để ý đến thì thôi, một khi đã để ý đến thì nó lại càng trở nên rõ ràng.

Trần Tử Tinh vừa dừng lại động tác một chút.

Đối phương trong chớp mắt cũng dừng lại. Nhưng chỉ là trong chớp mắt thôi, cậu ta không hề nơi lỏng động tác mà lại bắt đầu tăng tốc.

BẠN CÙNG BÀN TÔI KHẢ NĂNG LÀ MỘT TÊN NGỐCNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ