Editor: Diệp Tử
Converter: Twinsyl
.............
Bất đắc dĩ, ngựa sao bằng người, chỉ có thể tụt lại phía sau hai người.
Đột nhiên lúc lên dốc, Hoàng Phủ Quyết thắng gấp cương ngựa, đột nhiên một cái, Lôi đánh người dựng lên, xinh đẹp mà ưu nhã ngừng ở bên cây trên đỉnh của sườn núi.
Thật là!
Nhìn chăm chú vào nam nhân soái khí đang cưỡi ngựa trên dốc cỏ, Cam Viện lại chỉ là bĩu môi.
Cưỡi ngựa thì cưỡi ngựa, có cần đẹp trai như vậy không!
"Ha!"
Trên lưng ngựa, tiểu gia hỏa một chút cũng không có thần sắc sợ hãi, chỉ là hưng phấn mà cười ra tiếng, "Thật thú vị, con cũng muốn nuôi một con ngựa như thế này khi lớn lên...... Không, so với Lôi càng tốt hơn!"
"Chú tin, con nhất định có thể làm được."
Hoàng Phủ Quyết nghiêng người xuống ngựa, duỗi tay đem cậu ôm xuống.
Cưỡi ngựa cũng là yêu cầu phải có kỹ xảo, anh luôn thích những chiếc yên cứng, tiểu gia hỏa người lại nhỏ, thời gian cưỡi ngựa quá dài chỉ sợ bên trong chân sẽ bị thương.
"Mommy, mẹ thật chậm!"
Nhìn Cam Viện đang cưỡi ngựa đi lại, Cam Đường không khách khí mà phê bình.
"Không phải mommy chậm, là ngựa chậm." Cam Viện cũng nhảy xuống ngựa, phía sau tay dắt ngựa đi tới.
"Châu chấu!" Tiểu gia hỏa kinh hô một tiếng, người liền hướng bên trong bụi cỏ chạy tới, "Hai người nói chuyện một lát, con bắt một con châu chấu liền trở về."
Chạy hướng bụi cỏ, tiểu gia hỏa một bên tách ra bụi cỏ tìm kiếm châu chấu, một bên liền nhìn xem một đôi nam nữ cách đó không xa.
Cậu chậm rãi mà bắt, bọn họ liền có thể chậm rãi mà yêu đương đi?
Nhìn chăm chú vào tiểu gia hỏa bỏ chạy đi xa, Cam Viện thu hồi tầm mắt, đem cương ngựa buộc vào thân cây.
"Tiến độ quay chụp thực mau, tôi đã hỏi qua nhiếp ảnh gia, anh ấy nói ba ngày liền có thể chụp xong toàn bộ, sau khi công việc hoàn thành, tôi muốn mang tiểu Đường trở về trước. Hoàng Phủ tiên sinh không có ý kiến phải không?"
Khẩu khí khi xử lí công việc, lộ ra lãnh đạm.
Hoàng Phủ Quyết buông ra cương ngựa, Lôi tự đi tìm cỏ ăn, anh liền tùy tay dùng roi ngựa vẫy nhẹ ở giữa không trung.
"Không được."
"Vì cái gì?"
Cô không vui mà quay mặt đi, trong giọng nói đã có nhàn nhạt tức giận.
"Bởi vì tôi không có thời gian."
"Chúng tôi có thể tự đi."
"Không được."
Trong thanh âm cô nhiễm sắc giận dữ, "Dựa vào cái gì?"
"Tôi không yên tâm."
"Anh......"
Ánh mắt chú ý tới trên ngực anh có mấy sợi tóc đen ngắn ngủn, Cam Viện lập tức nhíu mày —— đó là tóc của Cam Đường sao?
Hoàng Phủ Quyết quay mặt, nhìn qua, trực diện đón nhận ánh mắt của cô, Cam Viện vội vàng thu hồi tầm mắt, ho nhẹ một tiếng, "Thật ra, Hoàng Phủ tiên sinh không cần phải lo lắng về......"
Nhìn chằm chằm kia vào mấy sợi tóc đang phiêu phiêu ở trước ngực anh, cô trong lòng âm thầm sốt ruột.
Màu sắc ăn mặc thật không tốt, anh thế nhưng lại mặc một cái áo khoác màu trắng, với sự kahcs biệt của trắng và đen, chỉ cần hơi rũ mặt một chút liền có thể dễ dàng nhìn thấy.
Tại sao không có một cơn gió, đem tóc kia thổi rớt hay thổi cho bay cũng được?
Rễ tóc có chút trắng, hẳn là chân lông, tên kia hẳn là đang tìm vật thích hợp làm DNA, nếu bị anh phát hiện......
Trong lòng nghĩ ra một ý, cô cất bước đi tới hướng anh, thời điểm cô tới gần, cô làm bộ té ngã, "Kinh hô một tiếng", người liền hướng người Hoàng Phủ Quyết mà ngã trúng.
Cú ngã này, cô đã tính toán, tay vừa lúc dừng ở ngực anh, sau đó liền có thể lấy đi tóc mà anh không thể phát hiện.
Dù có tính toán mọi thứ, nhưng lại tính sai một điều —— Hoàng Phủ Quyết là người, anh sẽ động.
Nghe được tiếng cô kinh hô, anh theo bản năng xoay người hướng cô, vì thế, cơ thể Cam Viện đụng thật mạnh vào trên người Hoàng Phủ Quyết.
Đôi giày của nam nhân trượt trên cỏ, người liền thăng bằng, bị cô đẩy ngã trên mặt đất, mặt Cam Viện trực tiếp đụng vào một chỗ mềm mại.
Cảm giác được sự khác thường, cô nâng mặt lên, lập tức liền nhìn thấy đai lưng anh.
Đai...... Lưng?!

BẠN ĐANG ĐỌC
[DROP][ Cô Vợ Mang Thai Một Tặng Một ][ Công Tử Như Tuyết ]
RomansaVăn án: Anh ta là một người quyền quý tuyệt đối, sát phạt quyết đoán lại cao lãnh bạc tình, vậy mà đối với cô lại dây dưa không ngớt, cưng chiều chìm đắm không ngừng. Lần đầu gặp mặt, anh chất vấn: "Sáu năm trước, có phải là em không?" Lần thứ ha...