Chương 5

32.1K 3K 557
                                    

Chương 5:

Tác giả: Duyên Cầu Bán Thế | Edit: Kidoisme.

Cuối cùng cũng lết về đến nhà của nguyên chủ. Hạ Tịch quan sát một lúc, căn phòng này trên tầng sáu, hai phòng ngủ, tuy rằng chỉ thiết kế bình thường, nhưng dùng cho một người ở vẫn được coi là rộng lớn.

Hạ Tịch bước vào trong nhà, không ngoài dự đoán của cậu, bên trong cực kỳ lộn xộn, quần áo ném bừa trên giường, dưới thảm còn lả tả mấy quyển sách. Hạ Tịch cầm lên, đập vào mắt là 'Như thế nào bắt lấy trái tim một người đàn ông.' Cậu tùy ý giở ra một trang, phát hiện còn có cả ghi chú.

Hạ Tịch: ".........."

Nếu nguyên chủ dùng tinh thần phấn đấu này cho học tập, chắc chắn sẽ không đứng hạng nhất từ dưới lên.

Hơn nữa, cậu ta si tình như vậy, cuối cùng còn không phải lót đường cho vị nam chính kia à?

Hạ Tịch đột nhiên cảm thấy thương hại cho vị nguyên chủ xấu số, nghĩ mà xem, một đứa con trai lớn lên tuấn tú đẹp mắt, gia đình lại có điều kiện, tự nhiên lại mắt mù đi coi trọng một thằng ngu?

Tiểu thuyết não tàn, hại người rất nặng.

Tủ quần áo trong nhà lớn vô cùng, bên trong đầy đủ các kiểu dáng mẫu mã, mặc kệ cho là đồng phục, vận động, chính trang, cái gì cũng có. Hạ Tịch lôi ra một bộ áo ngủ, sau đó đem quần áo trên người cởi ra, dọn dẹp đống bừa bộn trên giường tống hết vào máy giặt, còn mình thì đi tắm rửa cho nhẹ đầu.

Trong phòng tắm có đặt một tấm gương lớn, bày ở vị trí dễ thấy, Hạ Tịch nhìn người trong gương mà ngẩn người. Đây là lần đầu tiên cậu nghiêm túc quan sát thân thể của nguyên chủ, vai hẹp, eo gầy, chân dài, dáng người khả quan, kích thước của tiểu huynh đệ cũng bình thường, phát dục khá tốt, trên xương quai xanh còn có một nốt ruồi son.

Hạ Tịch nhịn không được mà sờ sờ, điểm này trên người cậu ở thế giới thật cũng có, nói thật thì diện mạo của cậu và nguyên chủ giống nhau, tuy nhiên thì nguyên tác cũng không có miêu tả qua, đơn giản vì đây là bộ tiểu thuyết gắn tag "Song khiết" nên rảnh đâu mà quảng cáo thân thể Bạch Nguyệt Quang. Thế nên Hệ thống cũng bớt việc, bê luôn thân thể của cậu vào đây.

Kệ cha nó, đến đâu tính đến đấy, nhiệm vụ hàng đầu bây giờ là suy nghĩ xem cách nào ngắn nhất để đầy tiến độ, làm nhanh về sớm, không biết cách tính thời gian ở đây với ngoài kia thế nào, bản thân cậu còn nửa năm nữa là thi đại học rồi, ở chỗ này chơi bời một ngày, có nghĩa là thời gian ôn tập lại ít đi một ngày.

Hạ Tịch thở dài một hơi, vừa định mở vòi sen ra tắm rửa liền nhìn thấy một nhúm lông tím không hài hòa rủ xuống đầu, dưới ánh đèn trông càng chói mắt.

Hạ Tịch: ".........."

Tôi như thế nào lại quên mớ lông ...này?

Cậu khẩy khẩy vài cái, phát hiện đầu tóc này là nhuộm từng lớp một, một lớp tím lại một lớp vàng, hệt như mặt sau của cái đĩa CD.

Có lẽ là do trường cấp ba cấm học sinh không được nhuộm tóc, nghĩ theo một phương diện nào đó thì đồng chí nguyên chủ này cũng thông minh, khi kiểm tra thì để phần tóc đen xuống, giáo sư đi rồi thì lại vuốt lên cho đẹp giai.

[Hoàn/Đam Mỹ] Xuyên Thành Bạch Nguyệt Quang Của Tra CôngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ