Chương 31

454 53 7
                                    

" Vô Tiện, con đợi một lát."

Ngụy Vô Tiện đang cùng Tiết Dương và Tiểu Bạch tạm biệt Lam Vong Cơ để rời đi, Lam phu nhân từ phía sau chạy đến mà gọi hắn, Lam Vong Cơ nhìn mẫu thân mình chạy đến hụt hơi mà lắc đầu thở dài, nếu nói ở Vân Thâm ai là người phá gia quy thì người đó chính là mẫu thân của y.

" Lam phu nhân, có chuyện gì vậy ạ."

Lam phu nhân điều chỉnh hơi thở mà đem một phong thư đưa cho Ngụy Vô Tiện rồi dặn dò.

" Này đem về đưa cho Tàng Sắc giúp ta."

Ngụy Vô Tiện nhận lấy phong thư mà có chút khó hiểu, nhưng hắn cũng không tò mò nhiều, hắn không quan tâm lắm đến trưởng bối có việc gì, hắn chỉ quan tâm đến việc hắn phải rời xa Lam Vong Cơ.

" Vâng, người yên tâm con sẽ giao cho nương của con, con cũng xin phép trở về Di Lăng, A Trạm ta đi nha."

Ngụy Vô Tiện nở nụ cười với tạm biệt với Lam phu nhân, rồi quay qua vẫy tay với Lam Vong Cơ, y nhẹ gật đầu vẫy tay lại với hắn.

" A Anh, đi cẩn thận."

" Vô Tiện, đi cẩn thận."

Ngụy Vô Tiện cứ thế theo Tiểu Bạch cùng Tiết Dương trở về Di Lăng, cả đường đi hắn không nói thử câu nào, đến cả một kẻ bát nháo như Tiết Dương nhìn thấy khuôn mặt của hắn cũng phải ủ rũ theo.

Ngụy Vô Tiện về đến Ngụy Thị liền đem phong thư của Lam phu nhân giao cho nương của mình, hắn cũng không thèm quan tâm cho lắm mà đưa xong liền đi, hắn đi chưa được bao xa liền nghe thấy tiếng hét sung sướng của nương mình mà nhíu mày.

" Aaaaaa, ta có thể đem con dâu về nha, A Tiện a, ngươi làm tốt lắm a."

Tàng Sắc cũng chẳng đợi hắn thắc mắc lâu mà chạy ra ôm chầm lấy hắn, nhéo má hắn cười sảng khoái.

" A Tiện, ngươi làm thực hảo, ba tháng nữa ngươi có thể đem Vong Cơ về nhà, hahahhahhaaa, ta phải đi gọi Trường Trạch cho người chuẩn bị cho hỗn lễ, hahahaha."

Tàng Sắc nói một hơi rồi bỏ đi không chi đứa con trai mình kịp phản ứng, Ngụy Vô Tiện ngơ ngác mà nhìn bộ dạng cười không ngậm được miệng của nương mình, hắn cẩn thận suy nghĩ lại những gì mà nương mình vừa nói.

" Ba tháng nữa đem Vong Cơ về nhà, ba tháng nữa.... đem... Vong Cơ về nhà."

Ngụy Vô Tiện lẩm bẩm mà nhận ra trọng điểm trong lời nói của Tàng Sắc, hắn giật mình mà chạy theo cô hét lên.

" Nương, người chờ con a, người không gạt con phải không, nương, ngươi quay lại a...."

Tàng Sắc tâm vui phơi phới mà vừa đi vừa ngân nga, nghe được tiếng hét của nhi tử nhà mình mới dừng lại bước chân mà quay người nhìn lại kẻ đang chạy như điên về phía mình.

Ngụy Vô Tiện ôm ngực thở dốc mà ai oán nhìn Tàng Sắc, người cưới vợ là hắn mà hắn tưởng như là nương của hắn cưới phu quân không bằng.

" Nương, ngươi nói ta ba tháng nữa đem A Trạm về nhà là sao, Lam gia đã đồng ý hôn sự."

Tàng Sắc cười tươi như hoa mà đem phong thư đưa cho Ngụy Vô Tiện.

(Tiện Vong) Định Mệnh Của Đôi TaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ