Đồng hồ điểm sắp 9 giờ Đường Nhiễm Mặc mời trở lại chung cư, trên tay anh còn cầm di động phân phó công việc cho Thẩm Thiên Thu "Thay đổi người phát ngôn đá quý mới ra mắt, xử lý Tống Lan cho tốt tránh gây động tĩnh lớn, cho hắn ta thời gian suy nghĩ, lúc nào nên thả hắn ta ra... "
Trong nháy mắt mở cửa ra, anh đang nói đột nhiên im bặt.
Thiếu nữ mặc tạp dề chạy đến bên cạnh anh, tóc đuôi ngựa ở sau đầu lắc lư lay động, đáng yêu cực kỳ.
"Chú đã trở lại!" Đôi mắt cô tỏa sáng, môi hồng khép khép mở mở tựa hồ kiều diễm ướt át.
Anh có một khắc hoảng hốt, mới giảm thấp thanh âm nói: "... Tôi đã trở về."
Cô vẫn còn là cô gái nhỏ, có lẽ do ánh đèn hôm nay quá chói mắt, làm anh trong chớp mắt nhìn cô thành người phụ nữ thành thục quyến rũ, thiếu chút nữa... sinh ra một cỗ xúc động khó có thể nói.
"Tổng giám đốc... Này?" Đầu dây bên kia hồi lâu không phát ra thanh âm, Thẩm Thiên Thu còn tưởng rằng là không có tín hiệu.
Đường Nhiễm Mặc cảm thấy anh ta phiền đáng chết, anh ngắt cuộc trò chuyện điện thoại, hít sâu một hơi mới cúi đầu nhìn cô gái nhỏ xinh bên cạnh, cảm xúc đã sớm khôi phục bình thường nói: "Như thế nào mặc thành như vậy?"
"Cháu hôm nay nấu cơm nha." Cô thân thiết nhìn anh, giọng nói mơ hồ mang theo cảm giác tranh công nói.
Đường Nhiễm Mặc nhíu mày "Dì nấu cơm đâu?"
"Bà ấy sắp có cháu nên xin nghỉ mấy ngày, cháu sẽ nấu cơm."
Anh cầm lên điện thoại, đang định gọi điện thoại đến công ty giúp việc gia đình, lại bị một đôi tay nhỏ bắt lấy.
"Có một tiểu sinh mệnh sinh ra đây là chuyện tốt, dù sao chỉ có mấy ngày, ai nha, chú đã nhíu mày lại cau mày, làm cháu cảm thấy không khí đều tràn đây khẩn trương."
Cô bĩu môi làm nũng, bộ dáng này nhìn không ra có một tia khẩn trương.
Đường Nhiễm Mặc đã thật lâu không thể nghiệm cảm giác bất đắc dĩ, anh buông di động trong tay xuống, cuối cùng thỏa hiệp thở dài.
Anh bị cô lôi kéo đi vào bàn ăn, thời điểm nhìn đến trên bàn bày các món ăn phong phú đầy màu sắc, có chút kinh ngạc.
Anh nhướng mày "Tất cả đều là cháu làm?"
"Đúng vậy." Cô kéo anh ngồi xuống, có chút đắc ý nói: "Chỉ là không biết muộn như thế chú mới trở về, đồ ăn đều lạnh rồi."
Anh trầm thấp khụ một tiếng, lần đầu tiên ý thức được bản thân có bản tính cuồng công việc "Sau này tôi trở về muộn, không cần chờ tôi."
"Nha... "
Ngay khi cô trả lời một chữ này, Đường Nhiễm Mặc rất rõ ràng thói quen mỗi lần trả lời cho có lệ của cô, thái độ kia chính là có nghe hay không chỉ có mình cô biết.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hào Môn Nịch Sủng: Manh Thê Quá Đáng Yêu (Loil) - Hoàn
General FictionHào Môn Nịch Sủng: Manh Thê Quá Đáng Yêu là tựa truyện có nội dung mới lạ, thuộc thể loại ngôn tình, trọng sinh, sủng. Tổng giám đốc tập đoàn Thịnh Thế chính là anh nhưng anh chỉ là con nuôi của gia tộc Tiêu Thị, cũng chính là đế vương trên thương t...