Chương 9

810 70 0
                                    


Ông bố tài phiệt của Kim Jisoo uống hơi nhiều, vừa về đến nhà đã nghiêng người nằm bẹp xuống giường ngáy khò khò. Kim Jisoo khách sáo tiễn cảnh vệ và tài xế về, sau đó quay lại cởi giày tất, đắp chăn cho ba rồi đi thay quần áo tắm rửa.

Sau khi tắm rửa xong, cô ngồi xếp bằng cạnh mép giường, ngẩn người nhìn ba mình. Ba cô vất vả, cô biết; ba rất thương cô, cô cũng biết, thế nhưng sao cô lại u mê hồ đồ mà kết hôn......

Điện thoại bên cạnh cô rung lên, cô nhìn lướt qua, hơi nhăn mặt. Cô đứng dậy, cầm điện thoại ra phòng khách, bấm nút nghe.

Kim Taehyung không nói mấy lời vô nghĩa mà vào thẳng vấn đề: "Tôi đang đợi cô dưới tầng một......"

Kim Jisoo vừa đi ra ban công, đã thấy Kim Taehyung đang ngồi trên bồn hoa đối diện, dáng vẻ lười biếng, trong tay còn kẹp điếu thuốc. Có vẻ anh ta luôn mang vẻ bất cần đời như vậy.

Có lẽ do ấn tượng ban đầu, Kim Jisoo hoàn toàn không có chút thiện cảm với Kim Taehyung. Thực ra cô ghét nhất loại đàn ông như lưu manh này, có cảm giác không đáng tin. Nhưng ma xui quỷ khiến thế nào mà cô lại đi tới tình cảnh hiện tại với một người đàn ông không đáng tin.

Đời này Kim Jisoo không thể nào làm trái ý ông bố tài phiệt. Bình thường có chuyện gì đi nữa, ba cũng có thể chiều theo ý cô. Nhưng hôm nay thấy ba như vậy, dĩ nhiên Kim Jisoo đau lòng. Mà cô có thể thấy được ba cô rất thích Kim Taehyung, cực kỳ vừa ý.

Kim Taehyung thấy cô đã đi ra ngoài, dập tắt điếu thuốc trong tay, ném xuống đất. Kim Jisoo cau mày đi tới, cúi người nhặt điếu thuốc, ném vào thùng rác bên cạnh, tức giận nhắc nhở:

"Phiền anh có chút ý thức công cộng được không?"

Kim Taehyung dở khóc dở cười, cô bé này lúc nào cũng thấy mình ngứa mắt. Kim Taehyung không hiểu, mình đắc tội cô bé này lúc nào chứ. Từ nhỏ đến lớn, mọi việc liên quan đến phụ nữ anh đều giải quyết thuận lợi, đây cũng là lần đầu tiên anh gặp phải một cô gái thấy mình vô cùng ngứa mắt. Đã thế cô bé này còn không buông tha bất kỳ cơ hội nào để đả kích anh.

Nhưng có phải cô bé này quá coi thường mình rồi không. Hành động hiện giờ của bản thân mặc dù không thể sánh được với Romeo, nhưng cũng miễn cưỡng tương đương với Lương Sơn Bá. Dù cô không vui mừng phấn khởi đến mức nhảy nhót, nhưng tối thiểu cũng phải ăn diện một chút chứ. Nhưng nhìn cô bây giờ xem.

Cô mặc một cái quần rằn ri có vẻ cũ, đi dép lê, phía trên mặc một cái áo phông ngắn tay rộng thùng thình. Vừa nãy lúc ở Cẩm Giang, cô còn có dáng vẻ yểu điệu của phụ nữ, bây giờ thì khó mà phân biệt là nam hay nữ. Chuyện này còn bỏ qua được, nhưng nhìn ánh mắt kia, thái độ kia, không phải Kim Taehyung suy nghĩ nhiều, mà rất rõ ràng là cô vô cùng vô cùng không muốn gặp anh.

Kim Jisoo không hề lễ độ liếc mắt nhìn anh, rồi đặt mông ngồi xuống bồn hoa bên cạnh:

"Cục phó Kim, chuyện cho tới bây giờ, chúng ta cũng không cần tiếp tục che giấu nữa, cứ nói thẳng đi. Mặc dù tôi đến cục giao thông thành phố này chưa lâu, nhưng cũng đã từng nghe nhiều vụ tai tiếng của ngài, tôi thấy ngài không thiếu vợ. Nếu ngài thực sự cần cưới gấp một cô vợ trẻ, chỉ cần vung tay hô, lao đến tới tấp là nói dối, nhưng một tiểu đội thì vẫn có thừa. Vì vậy, hôm nay ngài xuất hiện tại đây, thứ cho tôi ngu muội, thật sự không thể hiểu ý lãnh đạo."

[ VSOO_Ver ] ANH DÁM LẤY TÔI DÁM GẢ!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ