deux

3.2K 281 76
                                    


Hôm nay lại là một ngày làm việc mệt mỏi nữa. Đã là gần mười hai giờ đêm thì cả hai mới xong những shoot cuối cùng trên cầu vào nửa đêm thế này. Yeonjun mệt mỏi ngồi vào ghế lái, anh lúc nào cũng sẽ là người lái vì anh cảm thấy lo lắng cho tình trạng của Soobin hơn. Hai người lặng thinh không nói gì suốt quãng đường về nhà. Mai là ngày nghỉ hiếm hoi trong mớ lịch trình dày đặc và cả hai đang ngầm hiểu tối nay họ có thể dành cho nhau. Và rất ăn ý, Soobin còn không đợi đến khi bước nhà mà lập tức chồm lên người anh ngay trong xe ô tô. Gara của tòa chung cư chỉ còn ánh sáng le lói của mấy chiếc đèn và chỗ đỗ xe là điểm mù camera, có lẽ cũng là do cậu quan sát trước.

Yeonjun vẫn bật điều hòa trong xe nhưng không thể ngăn được hơi thở nóng nực của cả hai. Nhanh chóng khỏa thân cho kẻ kia và thay vì nằm xuống như trên giường thì Soobin chọn cách bế anh lên ngồi trên đùi mình, vừa hay nhắm thẳng vào cự vật bên dưới. Nơi giao kết của cả hai nóng bỏng, ướt át và chặt khít. Vẫn là từng nụ hôn nhẹ nhàng dạo đầu vào sau đó là những dấu hôn ngân lên cơ thể anh. Soobin đặc biệt thích thú nghịch ngợm hai hạt đậu hồng hồng đang căng lên và run rẩy theo từng nhịp. Những đợt khoái cảm khiến cho Yeonjun bật lên những tiếng rên rỉ mê hoặc và để lại trên lưng Soobin những vết cào hằn đỏ. Ghì chặt anh vào lòng mình để đi đến nơi sâu nhất, tăng tốc hơn nữa để rồi cả hai cùng kết thúc với nhau. Và thay vì nhanh chóng đứng dậy thì Yeonjun giả như đã ngất đi để ghì chặt Soobin vào lòng.

Xin em... cho anh ích kỉ thêm chút nữa!

Soobin ôn nhu ôm lấy anh, vỗ về anh cố gắng nhặt những mảnh quần áo đã vứt xuống. Soobin gần như còn nguyên trang phục trong khi anh đã xộc xệch tất cả. Ôm người trong lòng như một chú mèo nhỏ để đưa lên phòng. Giờ thì Yeonjun đã ngủ thật do quá mệt và cũng chẳng màng chuyện tắm rửa. Nhưng cũng chính vì sự thiếu hoàn chỉnh trong trang phục, đôi môi vẫn còn vương lại màu anh đào đang chu ra làm cho Soobin phải tắm nước lạnh một lần nữa để đi ngủ.

Mẹ nó, ngủ rồi mà vẫn câu dẫn đến thế chứ!

Lúc Yeonjun tỉnh dậy đã là hơn chín giờ sáng, như đã nói họ chỉ là bạn tình thế nên tất cả mọi lần tỉnh dậy đều là nằm một mình. Đau lòng thay là khi anh biết dù Soobin mệt thế nào và khó ngủ thế nào cũng sẽ nhường anh nằm phòng mình rồi đi sang căn phòng khác. Còn hơn là phải nằm chung với mình.

Anh cá rằng Soobin chưa dậy, quả đúng như thế, vì dù trên giường cậu có là kẻ mạnh mẽ bao nhiêu thì nhìn chung vẫn chỉ là một cậu nhóc kém anh một tuổi. Ừ thì cũng bình thường khi Yeonjun cố gắng gượng dậy chịu đựng cơ thể đau nhức để làm bữa sáng cho cả hai. Anh thường không phàn nàn gì nhiều, vì chí ít đây là điều anh có thể làm cho người anh yêu, khi mà cả hai chỉ đang là bạn tình với nhau.

Bữa sáng diễn ra trong yên lặng sau khi Yeonjun cố gắng gợi chuyện tới ba lần nhưng chỉ nhận lại cái ậm ừ của kẻ đối diện.

"Ăn xong em tự dọn được chứ? Anh hơi mệt nên muốn về nhà!"

"Uhm, vâng, em dọn được."

Soobin vẫn cắm mặt vào trò chơi điện tử và trả lời anh cho có. Yeonjun cũng quen điều ấy và không cho mình thêm thất vọng nào hết mà quay người để về căn hộ. Hai nơi cách nhau ba tầng, nhưng thế vẫn là một quãng đường dài cho anh, một người vẫn còn nguyên đau đớn của đêm hôm qua, cộng thêm cả sự thờ ơ của người mình thích. Yeonjun chỉ muốn nằm ngủ nguyên ngày này để anh quên hết tất cả.

•soobjun• Partenaire sexuelNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ