Chapter 12

1.1K 80 5
                                    

Mặt trời đã lên cao từ lâu, thế mà em vẫn nằm thiếp đi trong lòng hắn. Không biết hôm qua hai người đã triền miên nhiều đến mức nào mà cơ thể em bây giờ không còn cảm giác gì nữa. Tỉnh dậy bởi cái nắng gay gắt rọi thẳng vào phòng, em ngồi bật dậy. Sự đau đớn và những "đóa hoa" trên người em như tái hiện lại mọi thứ vào đêm qua. Rằng em đã quyến rũ hắn như nào, đòi hỏi hắn chiều theo mình ra sao và cả những lần sung sướng vượt khỏi sức chịu đựng của em nữa.

Jungkook tỉnh dậy khi người trong lòng vừa rời khỏi. Nhìn em ngồi thẫn thờ, mắt nhìn vô định, hắn liền ngồi dậy ôm chầm lấy em từ phía sau.

-Bé cưng, sao không nghỉ thêm một chút nữa. Hôm qua em có…..

-Im đi Jungkook, làm ơn hãy im lặng đi.

Hắn bất ngờ trước phản ứng dữ dội của em.

-Jungkook, chuyện đêm qua là một sai lầm, là một sai lầm lớn, anh có hiểu hay không?

Em nắm chặt lấy vai hắn mà gào lên.

Sai lầm? Em nói chuyện đêm qua chỉ là một sai lầm thôi sao? Jimin, em biết cách khiến người khác chết tâm thật. Em bảo rằng em yêu hắn, em muốn cả đời ở cùng hắn. Thế mà em lại hối hận vì đã trao trọn thân mình cho hắn sao? Giả dối, tất cả những gì em từng trao cho hắn chỉ là giả dối mà thôi.

Jimin vẫn không ngừng nức nở. Đau đớn lẫn sợ hãi cứ bao trùm lấy em. Nhà em là một gia đình gia giáo. Dù rằng việc yêu đương đồng giới đã không còn gì xa lạ, nhưng nếu để người khác biết được con trai độc nhất của tập đoàn nhà họ Park lại ăn nằm cùng người khác, liệu họ sẽ chì chiết nhà em đến mức nào, khi từ lâu nhà em đã có truyền thống đạo đức chuẩn mực mà người đời vẫn hay ngợi ca. Nhưng đó chẳng phải là điều em lo sợ nhất, ba em không hề thích Jungkook, em biết rất rõ. Nếu ông biết em cùng hắn nảy sinh ra chuyện bại hoại này, thì tương lai của em và hắn còn khó khăn đến nhường nào nữa. Ba em nhất định sẽ giết chết Jungkook mất, vì nghĩ hắn đã dạy hư đứa con ngoan ngoãn của mình.

-Jimin bình tĩnh, không sao. Anh sẽ chịu trách nhiệm về mọi thứ mà. Không có gì là sai lầm cả. Ngoan, không khóc, sẽ mệt người.

Dù trong lòng tràn ngập sự mỉa mai cùng khinh thường, nhưng ngoài mặt hắn vẫn vô cùng dịu dàng với em.

Hắn đã nói rằng sẽ trả lại em tất cả. Nếu kết thúc sớm như vậy, chẳng phải em và chủ tịch Park sẽ là người chiến thắng sao? Không được. Hắn không thể nào chấp nhận kết cục này được.

Tiếng điện thoại reo lên cắt ngang bầu không khí u ám này. Nhìn em mệt mỏi đến mức không thể di chuyển, hắn liền chủ động đem điện thoại đến giúp em.

-Cậu chủ?

-Là con đây, có gì sao bác quản gia?

-Sáng giờ tôi gọi mãi nhưng cậu chẳng bắt máy. Ông chủ đang nhập viện vì lên cơn đau tim. Cậu chủ có thể đến đây ngay không?

Không thèm đáp trả lại, mặc kệ cả đau đớn trên người mình, em liền thay vội bộ quần áo mới, chạy vội đến bệnh viện cùng ba.

-Bé cưng bình tĩnh, để anh cùng đi với em.

Cả hai đến bệnh viện chỉ sau 10 phút đồng hồ. Em cứ thấp thỏm không thôi. Ba em là người khỏe mạnh, rất khó để ngã bệnh. Sao đột nhiên lại đau tim cơ chứ?

LIE [KOOKMIN]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ