Gặp Người Đúng Lúc #6

131 21 1
                                    

Tăng Khả Ny vẫn luôn rất tinh tế, cô có sức quan sát rất mạnh. Trong nhóm năm người cô là người lớn tuổi nhất nên cũng tự nhiên hình thành thói quen chiếu cố mọi người. Từng thay đổi nhỏ của mỗi người đều không trốn được ánh mắt tinh tường của cô.

Vậy nên nhìn vào mắt Dụ Ngôn, cô có thể nhìn thấy đối phương đang không thành thật.

"Đừng nói dối nữa Dụ Ngôn."

"...."

"Chị có thể gạt được em nhưng lại không thể lừa được chính mình đâu."

"Hai chúng ta đều là nữ nhân."

"Điều này cũng không ảnh hưởng đến việc em thích chị. Hiện tại có thể chỉ là thích nhưng thời gian sẽ vun đắp thành cảm giác sâu sắc hơn."

Dụ Ngôn cứ đứng yên như vậy nhìn thẳng vào mắt Tăng Khả Ny.

"Chúng ta mới nhận thức bốn ngày bạn đã dám nói thích tôi. Tăng Khả Ny, tôi không biết trước kia bạn có phải vẫn luôn thích nữ nhân hay không nhưng tôi thì có, tôi vẫn luôn chỉ thích nữ nhân. Chuyện này cha mẹ tôi đều biết, người quen bạn bè cũng biết. Còn bạn thì lại khác, bạn còn phải đi học, đi làm, kết hôn, bạn phải có gia đình của chính mình."

"Nói cách khác là em còn có hi vọng!!"

Dụ Ngôn đỡ trán. Nàng không nghĩ tới Tăng Khả Ny bề ngoài cao ráo to lớn là thế đôi khi lại thật sự như một nhóc học sinh tiểu học.

Còn hai ngày nữa, hai ngày cuối cùng của kỳ huấn luyện, kỳ này kết thúc là nàng có thể trở về doanh trại rồi.

Nhưng là hai ngày sau đó, Tăng Khả Ny lại càng dính người. Từ buổi tập thể dục sáng sớm cho đến lúc tắm rửa khi tối cô đều lẽo đẽo đi theo Dụ Ngôn, trông y như một chú Golden Retriever ngốc ngốc.

Dụ Ngôn cũng không giống như trước hung dữ với cô, hết thảy nàng đều thuận theo tự nhiên, như vậy có lẽ tâm tình Tăng Khả Ny sẽ dễ chịu một chút.

Sáng ngày cuối cùng của đợt học quân sự là buổi biểu diễn văn nghệ, cái này thì mọi người có thể tự do đăng ký tiết mục, chiều đến sẽ là biểu diễn đội hình đội ngũ.

"Buổi diễn văn nghệ ngày mai lớp chúng ta có bạn nào xung phong không?"

Không biết vì cái gì mà cả lớp đều đồng loạt ăn ý quay đầu lại nhìn Tăng Khả Ny, cô có muốn từ chối cũng không được.

"Tốt lắm bạn học Tăng Khả Ny. Lát nữa bạn nộp nội dung cụ thể của tiết mục lại cho tôi là đăng ký xong."

Kết quả giờ nghỉ trưa hôm đó Tăng Khả Ny vội vàng đi tập chuẩn bị cho tiết mục nên không tới tìm Dụ Ngôn. Đợi nửa giờ ở cửa nhà ăn không thấy bóng dáng to lớn kia đâu nên Dụ Ngôn có chút lạc lõng ngồi trên bậc thang cúi đầu lơ đễnh nhìn mặt đất.

Đau!

Bệnh dạ dày của nàng lại tái phát!

Dụ Ngôn đau đến nỗi một tay ôm chặt bụng một tay đỡ tường gượng dậy. Vừa lúc đó Lưu Lệnh Tư và Trâu Tư Dương mới ăn trưa xong gặp được cảnh này liền hoảng sợ tiến đến đỡ lấy Dụ Ngôn, tiếc là nàng không quen bị người khác chạm vào nên thân thể khẽ run tránh khỏi vòng tay hai người.

[Edit][CHDKN][TXCB2] [Dụ Ngôn x Tăng Khả Ny] Vĩnh Viễn Bất Phân LyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ