Phần 16

15 0 0
                                    

Miên mới ra ngoài đã thấy xe của Cường đậu kế bên xe hắn. Cường đón hắn ngay cửa, dọng một cái ngay bụng hắn. Miên không thèm tránh vì cú đấm của cậu chủ hắn chả đau tý nào. Cường đấm một cái thì ôm tay xuýt xoa, cậu chửi:

– Đụ má… thằng chó…

Miên ôn tồn hỏi Cường:

– Sao cậu chủ đánh con… cậu kêu con làm vậy mà…

Cường chỉ vào chòi rồi chửi tiếp:

– Đụ má… tao kêu mày sao… tao đã dặn là phải đeo bao… sao mày dám…

– Dạ… chuyện đó… tại nãy sướng quá… con quên… cậu thông cảm… nhưng cậu yên tâm… cậu thấy đó… con cũng đâu dám bắn vào trong đâu…

– Mày nói hay quá… mày làm vậy lỡ còn sót gì trong đó… cổ mà mang bầu thiệt… tao thiếng mày đó… mày biết chưa…

– Dạ… dạ con biết rồi… mai mốt con không dám nữa…

Miên nhìn vào trong chòi, rồi hỏi Cường:

– Giờ… mình tính sao cậu… làm gì tiếp nữa cậu…?

Cường đứng đó ngẫm nghĩ một lúc. Thú thực là bây giờ cậu cũng muốn nhào vào ngay, chịch cô một cái cho thoả, nhưng hắn sợ làm vậy cô bị sốc vì chuyện này nãy giờ cô vẫn bị lừa, chưa hay biết gì. Chịch bây giờ cũng hay nhưng đang trưa nóng, cậu ta không muốn chui vào đó tý nào, lại thêm lúc nãy nhìn mặt cô bị hắn xịt tinh dịch từa lưa, thấy cũng ớn ớn. Ngẫm đi nghĩ lại, suy tính thiệt hơn một hồi Cường mới kéo thằng Miên lại nói:

– Được rồi… tao công nhận là mày làm tốt lắm… nhìn cổ chắc sướng lắm. Giờ tao kêu tụi nó đi hết trơn rồi, ở đây không còn ai… mày… mày cứ thoải mái chơi cổ đi, chừng nào cổ mệt hãy chở cô về nhà.

Thằng Miên nghe Cường nói vậy thì mắt sáng rỡ. Hắn chịch cô giáo một cái đã quá, còn thèm thuồng, chỉ sợ cậu Cường ghen, biểu hắn ngưng thì chắc hắn thèm chết. Ai dè cậu chủ của hắn cũng hào phóng dữ, cho hắn chịch cô tiếp, nhưng Cường đe hắn:

– Mà tao cảnh cáo mày… hàng của tao… tao nhờ mày chơi dùm chứ đéo phải của chùa đâu mà muốn chơi sao chơi nghen mậy.

– Dạ… dạ con biết… con cảm ơn cậu chủ… đời này không quên ơn cậu.

– Nhớ đó con… ngày mai tao kiểm tra, cổ mà có thương tích gì… tao tính sổ mày…

Cường có vẻ lo lắng cho cô Phương, cậu dắt xe đi, đưa cho hắn bịch thức ăn rồi không quên dặn dò hắn kỹ lưỡng trước khi rút êm:

– Trưa rồi… mang vô cho cổ ăn… không người ta đói… mày nói là thức ăn của trại… còn nữa… tao dặn rồi đó… đéo được bắn vào lồn nghen mậy…

Cường dặn rồi chạy xe đi. Cậu ta đi khỏi thì Miên cũng cười cười rồi nghĩ, đụ mẹ, giờ ở đây chỉ con mình tao, tao bắn vô trong hay ra ngoài thây kệ tao, làm gì mày biết mà dặn. Nhưng nghĩ hắn thấy cũng sợ, hắn làm vậy, rủi cô giáo có bầu, cậu chủ chắc xử nó thiệt, nghĩ cũng ớn ớn. Thôi, hắn nuốt nước bọt, cho sao hưởng vậy thôi.

Lúc thằng Miên đẩy cửa trở lại vào trong, tay mang bịch thức ăn thì cô vẫn còn ngồi yên trên giường. Tinh dịch nồng nặc chảy từ mặt mũi giờ xuống khắp người cô, nhìn dâm dục không tả. Nhìn thấy hắn xách bịch gì đó, cô hỏi:

Cô Giáo PhươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ