Chương 76. Món lẩu

4.2K 318 17
                                    

Edit: Tagoon

Hùng Dã cho người bị thương của bộ lạc Cự Trư ăn một loại thảo dược khiến cả người hắn vô lực, không bò dậy nổi, bọn họ đương nhiên sẽ không thể rời đi.

Hùng Hà bèn nhiệt tình hiếu khách giữ người lại, còn sắp xếp riêng một cái sơn động cho bọn họ ở.

Sơn động là gần đây vừa mới đào, cũng không lớn, nhiều người ở như vậy vẫn hơi miễn cưỡng, nhưng dù sao không bắt bọn họ ở trong sơn động tập thể đã là tốt lắm rồi.

An trí ổn thoả cho bọn họ xong, Hùng Hà và Hùng Dã lại tiếp tục xử lý con Trọng long kia.

Một con Trọng long lớn như thế, nhiều thịt như thế, quả thật chỉ nghĩ tới thôi cũng khiến cho người ta cảm thấy sướng rơn!

Hùng Hà chỉ đạo mọi người xẻ thịt con Trọng long, sau đó từ đầu tới đuôi tất cả đều mang về bộ lạc, ngay cả xương cốt cũng không để lại dù chỉ một khúc nhỏ.

Tuy rằng gần đây bộ lạc kiếm được rất nhiều thịt, nhưng bọn họ không có thói quen lãng phí.

Huống chi, xương cốt này còn có thể dùng để làm rất nhiều thứ...... Xương đùi của nó đặt ở khe núi có thể dùng làm một cái ghế dài!

Đương nhiên, trước khi làm ghế phải lấy cốt tủy ra trước, không được lãng phí.

Còn thịt Trọng long...... Bởi vì Trọng long bị trúng độc, toàn bộ thịt đều phải đem ra bờ sông rửa sạch rồi mới được mang về, như vậy lát nữa lại nấu thêm một lần, độc tính sẽ biến mất.

Màn đêm buông xuống, trong bộ lạc nổi lên vô số đống lửa, có mấy cái nồi to được đặt bên trên.

Hôm nay lại là ngày tất cả mọi người đều có thể ăn uống thoả thích.

Chu Tịch ngáp một cái, đi xuống bộ lạc thì thấy Hùng Dã đang cầm một viên đá sắc nhọn đập vỡ xương, rõ ràng là muốn lấy cốt tuỷ bên trong.

Chu Tịch ngẫm nghĩ, đi tìm tư tế: "Ta có một cách ăn thịt rất không tồi...... Ngươi có muốn thử hay không?"

Ánh mắt tư tế sáng lên: "Cách gì vậy?"

Chu Tịch thường xuyên có thể làm ra đủ loại mỹ thực, hắn vừa nói thế, ông lập tức bắt đầu chảy nước miếng, lại cảm thấy cúc hoa ẩn ẩn đau rát.

Ớt cay tuy ăn ngon, nhưng lại tổn thương đến cúc hoa.

Cơ mà ông cũng chẳng để bụng!

"Thứ mà ta nói gọi là lẩu." Chu Tịch nói: "Ngươi sai người dọn một cái nồi không tới cho ta."

Tư tế không chút nghĩ ngợi, sai người đi lấy cái nồi lớn nhất tới.

Cái nồi này là không lâu trước đây phụ cận bộ lạc không có đủ con mồi, mọi người đều không thể đi săn, ông đã sai người trong bộ lạc dùng đá tảng tạc thành, cực kỳ lớn!

Chu Tịch nhìn cái nồi to đến mức người có thể ngủ bên trong, cũng rất cạn lời.

Đồng thời, để bắc cái nồi to này lên, người trong bộ lạc còn chuyên môn xây một cái bệ bếp. Bệ bếp một mặt để mở, ba mặt khác được vây kín, ở bên ngoài đặt một cục đá cho người có thể đứng ở trên nấu ăn.

Tiền sử dưỡng phu kýNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ