Sáng hôm sau thực sự có rất nhiều việc để làm ấy vậy mà 7 con người kia vẫn còn nằm trên giường ngủ ngon.
Cái đồng hồ bị đập đến nát bét ở dưới nền nhà. Tiếng tích tắc cứ vậy vang lên. Đinh Trình Hâm là người dậy sớm nhất. Nhìn cái đồng hồ không khỏi mặc niệm một tiếng. Lần này lại phá thêm một cái đồng hồ.
“ Đinh nhi, ngủ thêm một lát nữa ”
Đinh Trình Hâm ngáp ngủ, vươn tay lấy cái điện thoại. 6h sáng, vẫn còn sớm.
“ Mã ca, mau dậy làm bữa sang nhanh lên ”
Sau đó đập vào cái tay không an phận kia mấy cái. Mã Gia Kỳ bị đánh chỉ bĩu môi nói keo kiệt.
“ Hôm nay phải đến sớm, hôm nay đến cậu lao động đấy ”
Mã Gia Kỳ xì một tiếng. Lao động có thể để sau nhưng ôm Đinh Trình Hâm là phải làm luôn. Nhưng người kia không cho ôm thì sao? Phải dậy chứ sao?
Đến tận bây giờ, bọn họ vẫn không thể nào rõ ràng được cái quan hệ này. Trương Chân Nguyên từng nói, bọn họ giống những người đang yêu nhau. Nhưng nó không phải yêu, Mã Gia Kỳ đối với Đinh Trình Hâm là sủng nịch cùng dịu dàng bao dung. Lưu Diệu Văn đối với Tống Á Hiên là chiếm giữ. Nghiêm Hạo Tường đối với Hạ Tuấn Lâm là sự quan tâm chăm sóc chu đáo.
Mặc dù là lớn thế nhưng Mã Gia Kỳ vẫn không phân rõ được nó là yêu hay không phải yêu. Đành vậy thôi, cứ để nó mờ ám như thế cũng được.
Mã Gia Kỳ được phân công lên gọi phòng Trương Chân Nguyên. Chưa vào đã nghe tiếng khóc của Hạ Tuấn Lâm.
Cùng lúc cánh cửa mở ra. Trương Chân Nguyên nét mặt căng thẳng thoáng chốc giãn ra, kéo tay Mã Gia Kỳ.
“ May anh đến đúng lúc. Hạ nhi nãy giờ cứ khóc, em với Tường ca dỗ không nổi ”
“ Lâm Lâm, nín đi, làm sao chứ?”
Hạ Tuấn Lâm ôm một bên má u oa khóc. Để ý kĩ thì hình như nó sưng lên rồi.
“ Ư oa, Mã ca, đau a...”
Mã Gia Kỳ tiến lại “ Tường ca, mau gọi Đinh nhi đến đây, còn nữa, tiểu Trương, thay Đinh nhi gọi hai đứa kia dậy ”
“ Vâng ”
Nghiêm Hạo Tường xoa đầu Hạ Tuấn Lâm rồi nối đuôi đi theo Trương Chân Nguyên. Đợi cả hai người kia đi rồi. Mã Gia Kỳ thở dài “ Sớm biết em đau răng, anh không cho ăn bánh ngọt nữa ”
Hạ Tuấn Lâm u oa một hồi lắc đầu “ Không đau ”
Là một người anh dịu dàng, Mã Gia Kỳ luôn luôn bao che tội lỗi của mấy nhỏ, kể cả việc ăn vặt trộm của Hạ Tuấn Lâm .
“ Sâu răng rồi phải không? Lát Đinh nhi sang, anh cũng chịu ”
Hạ Tuấn Lâm lắc đầu, hai cái tai thỏ run rẩy. Cùng lúc Đinh Trình Hâm bước vào, cưỡng ép Hạ Tuấn Lâm mở miệng.
Hai cái răng sâu.
Đinh Trình Hâm đen mặt. Hạ Tuấn Lâm sợ hãi “ Em xin lỗi, Đinh nhi ”
Hạ Tuấn Lâm thề, y chưa từng sợ Đinh Trình Hâm như bây giờ cả. Ngoài dự đoán, Đinh Trình Hâm không mắng Hạ Tuấn Lâm, ngược lại xoa đầu y.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ TNT ] Nắm Tay Nhau
NonfiksiNước cả sông sâu đo lường được Lòng dạ thâm sâu chẳng thể lường. 7 đại tội .... Mã Gia Kỳ : Phẫn Nộ Đinh Trình Hâm : Đố Kỵ Lưu Diệu Văn : Lười Biếng Tống Á Hiên : Phàm Ăn Nghiêm Hạo Tường : Dục Vọng Hạ Tuấn Lâm : Tham Lam Trương Chân Nguyên : Kiêu N...