Chương 42: Cuộc sống mới
Vì bệnh trạng chưa hoàn toàn hồi phục, Kuroko vẫn ở lại bệnh viện một thời gian.
Mà cũng nhờ Kuroko tỉnh lại, sương khói mù mịt mỗi ngày trong buổi tập luyện đã biến mất, đội bóng Teikou tập thể thở phào nhẹ nhõm một hơi dài......
Huấn luyện khắc nghiệt như quỷ đòi mạng đã kết thúc...... (Chính là lịch trình tập luyện mỗi ngày của Akashi.)
Mây tên quái vật ỷ mạnh ức hiếp người khác đã không còn...... (Đây là Murasakibara và Aomine ngày ngày như dã thú điên cường hành hung đội viên.)
Tiếng thở than ít nhất cũng phải 500 lần mỗi ngày cũng biến mất...... (Và một Kise cứ mơ mộng lo lắng về Kuroko mà thở dài không ngừng) Tiếp đến chính là ~~~ tên mặt lạnh nghiêm khắc mắng người mỗi ngày cũng đã tiêu biến......!!! (Còn ai ngoài Midorima thấy bọn họ làm động tác không vừa mắt thì mắng cho té tát.)
Tập thể nhẹ thở một hơi dài, Năm người Thế hệ kỳ tích...... Rút cục đã trở lại bình thường!
Ai nấy đều muốn chay ra sân lớn bên ngoài mà gào thét điên cuồng để bày tỏ niềm hân hoan này...... Chỉ là trong trường hợp không có đội đá bóng ở bên ngoài bọn họ mới làm vậy được.
Mọi người đều cảm thấy cuối cùng sinh hoạt thường nhật của họ đã trở về tồi, cũng đột nhiên hiểu ra, Kuroko mà không quay về, đội bóng rổ Teikou sao có thể bình thưởng nổi?!!
Mau nhìn Ryouta Kise đang ngu ngốc bên kia đi.
"Nè nè, Akashicchi, tập luyện hôm nay kết thúc sớm một chút nha," Cái đuôi lớn phía sau Kise liên tục phe phẩy, hai mắt lấp lánh ánh sao, "Tớ muốn tới thăm Kurokocchi một tí ó."
Lạnh nhạt nhìn Kise không khác gì con chó cỡ lớn, Akashi mím môi nói, "Chúng ta đi chung, chờ đi."
"Hức...... Akashicchi bắt nạt tớ." Kise gạt đi giọt lệ ven mi.
Akashi lại rất bĩnh tĩnh liếc nhìn Kise, "Ba cái sân bên ngoài đó cậu chạy hai mươi vòng đi rồi vô lại nha!"
"A......!! Akashicchi sao cứ bắt nạt tớ vậy! Tớ muốn tìm Kurokocchi đòi công bằng!" Hai mắt Kise chảy ra hai hàng nước mắt uốn lượn, chạy tới bên cạnh mấy đội viên khác trên sân, "Hu hu ~~~ Yamazaki - kun, Akashicchi ỷ mình là đội trưởng mà bắt nạt đội viên kìa!"
Đột nhiên bị Kise túm chặt tay áo xem như khăn mà lau mắt chùi mũi người qua đường vô tội Yamazaki ngơ ngác nhìn Kise, cả người đông cứng như đá tại chỗ
"Hả...... Kise — kun?" Một lúc sau Yamizaki cũng hoàn hồn, kêu Kise một tiếng như xác nhận lại.
"Hu hu ~~" Kise không đáp mà buông tay áo Yamizaki ra chạy sang túm lấy một đội viên khác, "Dù sao cũng chăng ai thương tớ! Akashicchi cũng bắt nạt tớ, XX — kun, cậu dẫn tớ tới chỗ Kurokocchi đi! Chỉ có Kurokocchin mới có thể chữa lành vết thương trong tâm hồn tớ oa oa oaaa!"
Tất cả nhìn Kise khóc lóc om sòm vẫn không ra giọt nước mắt nào, trên mặt đều tối ngỏm.
Cái này...... Này cũng quá ảo ma canada rồi đó?!
BẠN ĐANG ĐỌC
Edit - [Kuroko no Basket] - Đường tiệm cận của Ánh sáng và Cái bóng
FanfictionTừ chương 45 Sóc sẽ không đăng ở đây nữa, muốn tìm đọc thì mọi người vô bio nha, cảm ơn mọi người🌸🐾. - Hán Việt: [ Hắc tử đích lam cầu ] Quang dữ ảnh đích tiệm cận tuyến. - Thể loại: Diễn sinh, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Trọng sinh, Vườn trườ...