16

1.2K 74 3
                                    

Ra-Myung chạy tới đỡ lấy Jimin lên. Nhìn lên người Dad mình một cách không dám tin.

Jimin vừa bị tát , đầu có chút choáng không kịp nhận ra phía trước hiện hữu gì ngoài những triệu chứng hoa mắt. Đau tới không dám tin được , vì cú tát có phần chạm vào thái dương Cậu.

" Tôi đã bảo Cậu ra sao rồi..!"

Ra-Myung quát lên vô cùng tức giận " Pa ...Dad làm gì vậy cơ chứ "

Quân Chủ xoa xoa bàn tay mình , đôi mắt trợn xuống nhìn Jimin một cách đáng sợ. Hắn cau mày.

"  đừng khiến con trai Tôi trở nên ngu ngốc đi !"

" Dad !"

" Ra-Myung? Con muốn tới Trường học để bị đám kia nó bắt nạt hả ? " Hắn quay sang nhìn Ra-Myung. 

Ra-Myung đứng dậy , đứng ra phía trước chở che cho Jimin . Cậu bé nói " Dad ...Pa không sai. Con sai khi Con đã xin Dad đi vậy , nhưng không có nghĩ Dad làm vậy với Pa !"

" Ra-Myung.." Quân Chủ lúc này nhận ra đứa con trai phía trước mình đang bảo vệ một người mà chỉ mang danh hiệu Pa nó và quen nó được một tuần.

Còn người Dad 7-8 năm này không bằng.

Hắn tức giận cắn chặt lấy răng mình " Một đứa con ngu ngốc !"

" ...Ha...Con ghét Dad...!" Ra-Myung lặng lẽ nói một câu.

Hắn Ta đứng sững mình , thứ Hắn không muốn nhận nhất mà giờ nó tới quá sớm.

Ra-Myung quay lại , Jimin sớm ngất từ bao giờ. Cậu bé hốt hoảng quỳ xuống nâng Pa cậu lên , xem còn thở không , nhưng hơi thở vô cùng yếu ớt. Quản Gia cũng lại gần , xem cho Jimin. Khuôn mặt lo lắng.

" Để Tôi điều xe đưa Phu Nhân đi !"

" Pa...à...nếu Pa có sao con thề con không tha cho Ai cả kể cả đó là ai !"

Quân Chủ nghe thấy liền không dám tin vào tai mình , Hắn giơ bàn tay còn đỏ ửng lên nhìn. Những câu nói vừa rồi của Ra-Myung loáng thoáng trong đầu Hắn khiến Hắn không dám tin đây là sự thật.

Quản Gia với Ra-Myung liền đưa Cậu ra khỏi đó , chayn nhanh . Nhưng Ra-Myung lại chậm lại , Quân Chủ nhìn về hướng Ra-Myung mong đứa bé quay lại nhìn mình nhưng đứa bé lại chảy nhanh đi.

Từ đó bên trong Hắn bỗng như bị khép lại vậy .

.....

Jung-Hwa nghe tin vậy , cũng không muốn tới nhưng bị Quân Chủ điều tới khó mà không chấp nhận làm.

Đi tới cánh cửa phòng bệnh , nhìn vào bên trong thì thấy Ra-Myung đang bên giường bệnh vô cùng lo lắng tới mức lo lắng .

Quân Chủ ra tay như vậy có chút tàn nhẫn quá không...

'Cạch'

" ai bảo Chú tới đây ? Dad Tôi à !" Ra-Myung bỗng cất tiếng nói. Gương mặt bỗng thay đổi đốt ngột.

Ra-Myung quay lại nghiêm mình cứ như Quân Chủ lúc tức giận vậy , đôi mắt căm phẫn nhìn phía Jung-Hwa khiến chính Cậu cũng lo sợ.

" không hề ...Tôi tới đây lo cho Phu Nhân thôi !"

" Không cần đâu , Tôi sẽ bên cạnh Pa Tôi. Chú nên về đi !"

[ KookMin ] [ Hoàn ]Thế Thân Trọn VẹnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ