" Em đã trải qua mối tình nào trước đây chưa? "
" Em chưa "_ Tôi đáp.
Đúng là mười tám năm nay em chưa biết cảm giác nắm tay người yêu là gì.
NHƯNG.
Uchiha Itachi đã tắm cho em một lần.
Hắn nằm cạnh em vài buổi tối.
Hắn đè em xuống, còn cắn lên cổ em.
Chỉ thế thôi anh ạ.
......
Tôi đau khổ tưởng tượng cảnh xem mắt của chính mình sau này. Thiết nghĩ bản thân nên khoác áo cà sa, quy y cửa Phật cho nhanh lẹ chứ chẳng dám màng đến chuyện chồng con nữa.
Tôi ngẫm lại chuỗi ngày đã qua. Cuộc đời tôi vốn rất bình thường, con người bình thường, năng lực bình thường, không có gì xuất chúng phi phàm hết. Và đời tôi sẽ mãi thế!, nếu Chúa để tôi bước qua Itachi như hai kẻ xa lạ.
" A... " _ Cổ đau nhói, tôi khẽ rên rỉ, ức chế lắm nhưng không dám ho he nửa lời.
Trong căn phòng u uất, vài tiếng tôi kêu không thấm vào đâu so với hơi thở dồn dập của gã trai nọ.
Itachi đang điên.
Tôi chỉ còn nước chịu đựng hắn trừ khi tôi muốn hít mùi nhang khói.
Cơ thể gã Bạt Nhẫn đè thẳng xuống khiến tôi ngạt thở, ngực cũng muốn xẹp lép trước sức nặng của hắn. Itachi vồ lấy tôi, không một lời nói, không khúc dạo đầu. Hắn siết hai tay tôi, từng bước cho tôi hiểu thế nào mới là đau đớn.
Hắn cắn nhát nào, tôi tê tái nhát đấy. Đợi hắn phát tiết xong chắc cổ với thân tôi mỗi thứ một ngả. Vậy là tôi đã coi thường kĩ năng hành hạ người khác của Itachi, bởi hàng ngày hắn có lanh mồm lanh miệng mấy đâu, lại còn tẩm ngẩm tầm ngầm...ai mà ngờ nổi hắn cắn vừa sâu vừa thô lỗ.
Môi hắn nóng như nung, nó mơn trớn da thịt khiến tôi run rẩy. Khi hương gỗ tuyết tùng của hắn nhẹ nhàng xâm chiếm mọi giác quan, tôi biết mình đã say.
Itachi là một gã trai trưởng thành.
Dù hắn có đang phát điên, hắn vẫn rất quyến rũ.
Hắn gần. Quá gần.
Chưa bao giờ.
Chưa bao giờ tôi thân mật với đàn ông.
Chưa bao giờ tôi bị khích thích nhiều như khoảnh khắc này.
Từng dây thần kinh của tôi dẫy nảy lên vì hắn. Cơ thể gọi tên hắn. Đâu đâu cũng là hắn.
Itachi - Một Uchiha tuyệt đến nỗi hắn có thể chơi một bản nhạc hoang dại nhưng thừa tinh tế. Hoặc chọn chết chìm trong hắn hoặc cút thật xa khỏi hắn ngay từ phút đầu.
Thật khốn nạn khi tôi lại là ví dụ điển hình của trường hợp thứ nhất.
Tôi bấu lấy ga giường, nhắm chặt mắt và cầu nguyện cho cơn thịnh nộ của Itachi mau tan.
" Mở mắt ra " _ Hắn rít vào vành tai tôi _ " Nhìn ta đi "
" Ưm...ưm.. nhưng tôi sợ " _ Tôi ấp úng đáp.
BẠN ĐANG ĐỌC
[𝐈𝐭𝐚𝐒𝐚𝐤𝐮] - Nàng Y Nhẫn Giả và 152 ngày yêu
Fanfiction°𝐒𝐮𝐦𝐚𝐫𝐲 Haruno Sakura nhìn ra ngoài cửa sổ, em đoán trời đang độ chớm hè. Em thả nỗi băn khoăn vào trong nắng. Hình như em đang bắt đầu yêu?. Từ Mục Nguyệt (1) cho đến Cao Nguyệt(2). 152 ngày bên gã Bạt Nhẫn. Mùi gỗ tuyết tùng. Đôi mắt đen...