Chương 34: Người lạ.

245 35 4
                                    

   Đã được 1 tuần kể từ ngày hôm đó.

   Mikey ngày ngày chìm vào công việc. Rảnh là lại lôi công việc ra. Draken nhìn thằng bạn của mình như thế cũng lắc đầu chán nản. Hắn ngăn không được.

   Công ti dần đi lên, có chuyển biến tốt, nhân viên cũng bận rộn hẳn.

   Có nhiều công ti có tiếng muốn hợp tác với Touman, phạm vi làm việc mở rộng. Nếu cứ thế, vị trí số một nhật bản sẽ nhanh chóng rơi vào tay Mikey.

   Nhưng đó không phải mục đích làm việc cực nhọc của Mikey. Hắn cặm cụi làm việc, là muốn quên đi những kí ức ấy, quên đi bóng dáng nhỏ bé ấy, muốn quên đi hết, chối bỏ tất cả như thể chưa từng tồn tại.

   Mikey đã nhuộm lại mái tóc vàng thành màu đen tuyền vốn có, nó làm tăng thêm vẻ đẹp ma mị quyến rũ.

   Cố gắng bao nhiêu, thì hằng đêm Mikey vẫn mơ thấy.

   Mơ thấy cậu, mơ thấy cậu bên cạnh hắn, mơ thấy cậu và hắn bước vào lễ đường, mơ thấy cậu nói lời yêu với hắn...mơ thấy cậu bỏ đi...

   Hằng đêm giật mình tỉnh giấc với tấm lưng ướt đẫm mồ hôi, bàn tay run  rẩy khẽ đan vào nhau, dùng sức ghì lại.

    Càng nhớ càng đau.

   ...

  5h sáng, khi mọi người say giấc, có một chàng trai tóc đen đờ đẫn ngồi ở nghĩa trang. Đôi mắt đầy đau đớn nhìn chằm chằm vào mộ ai đó.

   Không nhịn được thầm oán trách.

   -" Mày bỏ tao...tận 2 lần"

    Khẽ dập điếu thuốc tàn đi một nửa xuống nền đất.

    Đôi mắt đục ngày với quầng thâm đáng sợ. Liếc sang chỗ có tiếng bước châm to dần.

   -" Uây uây, là tao, Sanzu!"

   -"..."_ Mikey

   Sanzu rất tự nhiên ngồi cạnh Mikey.

    -" Mày ác lắm, Mikey!"

   Sanzu bất chợt mở lời.

   -" Tao ngưỡng mộ mày, tin nổi không?! Lần đầu tiên thấy mày, tao đã bị thu hút bởi sự mạnh mẽ ấy."

   -" Tao vì mày mà phá hoại, vì mày làm đủ mọi tội ác, chất chồng lên nhau. Nhưng chẳng lần nào mày nhìn tao bằng ánh mắt này"

   -" Một Mikey bất bại, bây giờ thật thảm hại, vì nó sao? Một thằng con trai yếu ớt, vô dụng!?"

   * Bụp*

   Sanzu ôm một bên má bị đấm, máu mũi chảy ra, thế mà hắn lại cười hạnh phúc.

   -" Cút cho khuất mắt tao!"

   Mikey lạnh lùng ra lệnh.

   Hắn đơn giản vâng lệnh như mọi khi

  -" Vâng..."

   Mikey bỏ đi không ngoái lại, tiếc thay không thấy được nụ cười ranh ma vặn vẹo của Sanzu.

   Đứng lên phủi bụi trên người. Tay cầm điện thoại gọi cho số lạ.

[MiTake] Giá Như...Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ