Chiên trứng và khiêu vũ

369 69 0
                                    

Draco thức giấc vào nửa đêm khi đệm đi văng bên cạnh anh chuyển động.  Anh cau mày trong bóng tối, cố gắng tìm ra nguyên nhân gây ra sự thay đổi này. Một sự ấm áp bao trùm lấy anh khi hai cánh tay xinh xắn vòng qua giữa anh. Anh mất một lúc để nhớ lại những sự kiện của buổi tối hôm trước. Hermione. Vào thời điểm nào đó trong đêm, cả hai đều nằm trên ghế sofa để có một vị trí thoải mái hơn. Mũi cô lướt dọc xương quai xanh của anh khi cô thở dài nhẹ nhàng vào cổ anh. Hơi thở của cô khuấy động mái tóc của anh và khiến mụn ngỗng mọc xuống sống lưng anh. 

Sợ rằng mình có thể chen lấn cô với một cử động nhỏ nhất, anh bất động.  Đã rất lâu kể từ khi anh nằm cạnh một người khác. Draco đã ngủ với phụ nữ trước đây nhưng chưa bao giờ ngủ bên cạnh ai. Tình huống này dường như thân mật hơn so với việc thực sự lên giường với một cô gái. 

Nằm yên một lúc, anh lắng nghe tiếng cô thở đều và tiếng dế kêu trong bụi cây bên ngoài. Lo lắng rằng tiếng tim đập mạnh vào xương sườn sẽ đánh thức cô, anh cố gắng hít sâu vài hơi với hy vọng xoa dịu trái tim đang đập loạn nhịp của mình. Khi mắt anh thích nghi với bóng tối, anh có thể nhìn thấy hình bóng của cô nép mình vững chắc vào người anh. Tóc cô xõa rối bù lên mắt và má. 

"Hermione?" Anh thì thầm. Khi cô không đáp lại, anh ngần ngại ôm vai cô và vùi mũi vào tóc cô. Cô có mùi như đất, mưa và những cuốn sách cũ. Cô có mùi hoàn hảo. Anh hít thở sâu, ôm chặt lấy cô, kéo cô đến gần ngực anh rồi lại chìm vào giấc ngủ. 

~~~

Sáng hôm sau mùi trứng chiên và tiếng ngân nga khiến anh thức dậy. "Hermione?" Anh lẩm bẩm, rên rỉ khi ngồi dậy và dụi mắt. Mỗi lần Draco ngủ quên trên ghế, anh lại hối hận. Toàn thân anh sẽ đau và anh thường cảm thấy lảo đảo trong hầu hết ngày hôm sau. 

Draco loạng choạng rời khỏi ghế sofa và vào bếp. Cô đang đứng trước bếp lò của anh, chiên trứng, nhưng đó không phải là điều khiến anh chú ý. Tóc cô vẫn còn ẩm sau khi tắm, chân trần. Cô mặc một chiếc quần thể thao dây rút của anh, cuộn lại ở gấu vì chúng quá dài, và một chiếc áo phông. Cô vẫn ngân nga, lắc lư nhẹ nhàng theo giai điệu của riêng mình. Cảnh tượng này có gì đó khiến bụng anh quặn lại. Anh dừng lại ở quầy, nhìn cô xoay tròn với đôi mắt nhắm nghiền. 

"Chào buổi sáng." 

"Ồ!" Điệu nhảy của cô dừng lại. "Draco, chào buổi sáng." 

"Cô đang nhảy trong khi làm bữa sáng đó à?" Anh bước đến và đẩy đỉnh đầu của mình vào lưng cô. 

"Chính là tôi." Cô cười khúc khích. "Cậu có muốn nhảy không?" Cô cố gắng nắm lấy tay anh chỉ để anh kéo lại. 

"Không. Tôi không nhảy." 

Cô nhún vai và quay trở lại nấu ăn.  "Cậu muốn một hay hai quả trứng?" 

"Chỉ một thôi, tôi sẽ tắm thật nhanh." 

"Được rồi, chỉ cần dọn đồ của tôi khỏi sàn thôi. Hy vọng không sao, tôi đã mượn một ít quần áo, của tôi có mùi kỳ lạ và vẫn còn hơi ẩm từ đêm qua." 

Anh gật đầu đờ đẫn rồi bước vào phòng tắm để tắm. "Cô biết đấy," Anh gọi, để cửa mở khi bật nước và leo vào. "Cô có thể để lại vài bộ quần áo của mình ở đây. Để khi tình huống này tái diễn, cô sẽ không cần phải về nhà để thay quần áo nữa . " 

Anh gần như có thể nghe thấy nụ cười trong giọng nói của cô. "Chúng ta thường xuyên trở lại đây. Được rồi, cậu phải làm điều tương tự. Trong phòng tôi có một ngăn kéo gần như trống và cậu có thể sử dụng nó." 

"Tôi sẽ ghé qua sau giờ làm việc với một vài thứ." 

"Hoàn hảo. Nhanh lên! Trứng của cậu đã sẵn sàng rồi!" 

"Được rồi,được rồi." Anh bước ra khỏi phòng tắm và mặc một chiếc quần thể thao.  Lấy một chiếc áo sơ mi từ phòng của mình khi anh đi vào nhà bếp. "Chờ một chút," Anh nhìn vào cái đĩa đang đặt trên bàn với hai quả trứng và một miếng bánh mì nướng trên đó. 

"Tôi tin rằng mình chỉ yêu cầu một quả trứng thôi."

Hermione quay lại, thè lưỡi ra. Ngay lập tức, cô nhận ra anh vẫn chưa mặc áo vào. Cảnh tượng này khiến nhịp tim cô đập nhanh hơn một chút với một vệt ửng hồng nhẹ trên má cô. Anh để ý đến sự thay đổi trong thái độ của cô và tiến về phía cô. Cô cụp mắt xuống sàn, tránh ánh nhìn của anh. 

"Tại sao cô lại đỏ mặt Mione?" Anh nhẹ nhàng trêu chọc, chỉ dừng lại khi đã gần kề ngực với cô. Đặt nhẹ một ngón tay dưới cằm cô, anh ngẩng đầu lên cho đến khi anh có thể nhìn thấy cô ngay trước mắt mình với nỗ lực che giấu khuôn mặt. Ngón tay cái của anh lướt nhẹ dọc theo quai hàm của cô khi anh cười toe toét với cô. "Nhìn thấy tôi không mặc áo khiến cô lo lắng à? Có lẽ kích thích cô một chút?" Giọng nói của anh ở mức đáng ngạc nhiên khi xem xét trái tim anh đang đập nhanh như thế nào. Liếc qua mái tóc, cô nhìn thấy đôi mắt của anh. 

"Trứng của cậu đang nguội dần. "Cô thì thầm." Và chúng ta cần phải làm việc. " Sau khi phá vỡ sự tiếp xúc với anh, cô đặt chảo vào bồn rửa và đặt trứng trở lại trong tủ lạnh." Tôi sẽ gặp cậu ở đó."  Rồi cô nhận ra mình vẫn đang mặc quần áo của anh. "Có phiền không nếu tôi mang chúng trở lại sau? Hoặc cậu có thể lấy lại chúng khi ghé qua? "

"Tất nhiên rồi." Vì một lý do nào đó, anh thích nhìn cô đi lại trong căn hộ của mình trong bộ quần áo của anh. "Hẹn gặp lại ở nơi làm việc." Anh gọi khi cô bước ra khỏi cửa. Vai của Draco rơi xuống khi cô rời đi. Anh đang đùa với lửa. Số phận cám dỗ. Theo đuổi sự nguy hiểm. Hãy gọi nó là những gì bạn muốn, Draco đã làm điều đó. Anh nghĩ lại cuộc trò chuyện với Giám đốc. Ông nói đúng, Draco bị thu hút bởi sự cấm đoán nhưng đó không phải là lý do tại sao anh vẫn làm bạn với Hermione.  Anh thực sự thích dành thời gian cho cô nhưng ở đâu đó tình bạn đã nhen nhóm lại tình cảm của anh dành cho cô từ Hogwarts. Anh không có ý định đánh mất cô nhưng nếu không cẩn thận, anh sẽ mất công việc và cả cô trong một lần quyết định.

[Transfic | Dramione] Chữa Lành Con TimNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ