- Tại Cần Chính điện, nơi vua dùng để thiết triều –
“Muôn tâu Bệ hạ, hai Hoàng tử cùng Thái tử đang trên đường hồi cung rồi ạ. Dự kiến hai ngày nữa sẽ đến Quang Hóa thành.”
Một cận thần thân cận đang bẩm báo về tình hình của các vị Hoàng thất trên đường trở về từ thành Châu An.
“Lần này trẫm phái các Hoàng nhi đến phủ Chư hầu để bày tỏ lòng trẫm vẫn kính trọng các nước dưới trướng. Vậy mà nay Thái tử lại xảy ra chuyện …”
Tể tướng Tề Bách thấy đã đến lúc hành động nên nhanh chóng quỳ xuống.
“Khởi bẩm Bệ hạ, thần mạo muội muốn tâu một chuyện …”
“Ái khanh cứ nói …”
“Khởi bẩm bệ hạ, Thần đã luôn âm thầm theo dõi Kim Chư hầu cũng như Kim thị. Mới đây nhận được một hung tin ảnh hưởng đến quốc gia đại cục. Thần mong Bệ hạ chuẩn tấu dẫn binh đến thành Châu An bắt Chư hầu Kim đến chịu tội.”
Nghe thấy tin này thì nhất loạt cận thần lớn bé trong triều đều xôn xao. Ai cũng biết chuyện khi xưa giữa Chư hầu và Hoàng đế đương triều nên với hung tin này mà nói, chắc chắn bệ hạ sẽ không bỏ qua.
Bệ hạ đã có một chút biến đổi trên gương mặt, ông nhanh chóng hỏi lại Tể tướng.
“Ngươi nói rõ cho trẫm nghe … Mọi chuyện là như thế nào?”
“Khởi bẩm, trong một lần thần cho người cải trang làm nô tì trong phủ Chư hầu. Người này có nghe lén được một cuộc nói chuyện giữa hai cha con Kim thị, họ là đang chuẩn bị một đội quân và mưu đồ tạo phản…”
“Cái gì ???”
Bệ hạ tức giận đến độ lớn tiếng, khiến các triều thần khiếp sợ mà nhất loạt quỳ xuống. Điền Chính Hoàng đế từ từ đứng dậy với giọng điệu hừng hực lửa hận thù.
“Thì ra bấy lâu nay Chư Hầu Kim án binh bất động là để chuẩn bị cho một trận chiến. Vậy thì ta phải dập tắt ý định của hắn trước … Tể tướng, ngươi mau dẫn quân đến Châu An thành, bắt bằng được Chư hầu Kim và gia quyến đưa về cung chịu tội ….”
“Dạ, thần đã rõ …”
Nói rồi, Tể tưởng đứng dậy, quay người rời đi. Lập tức dẫn 10 vạn tinh binh tiến đến thành Châu An.
*
“Thái tử, một ngày nữa là về đến Hoàng cung rồi. Đệ vẫn thấy mệt hay sao?”
Ba người đang nghỉ chân tại một khách điếm dọc đường, Phác huynh thấy Chính Quốc ủ rũ thì tiến tới hỏi thăm đệ đệ.
Cậu không muốn ai lo lắng nên cũng nhanh chóng cười lên.
“Ta không sao, chỉ là vì đi đường có chút mệt thôi …”
“Chẳng phải đệ vì nhớ đến người đó nên mới phiền muộn hay sao?”
Vẫn chỉ có Trịnh huynh là hiểu thấu hồng trần, anh biết Chính Quốc vì không nỡ xa Thái Hanh mà trầm mặc. Nhưng cũng không còn cách nào, lần này là phụ hoàng đích thân gọi ba người về cung, có muốn ở lại cũng không được.
BẠN ĐANG ĐỌC
|VKOOK| TAM SINH.
Fiksi PenggemarCanh Mạch Bà còn được gọi là Vong tình thủy, khi uống vào sẽ quên hết những chuyện yêu hận tình thù của kiếp này, rồi sẽ được chuyển kiếp đầu thai. Truyền thuyết kể rằng, canh Mạch Bà chính là những giọt nước mắt đã rơi xuống ở kiếp này, và được Mạc...