Chap 11: Em mang tình ta đến tìm người.

856 69 15
                                    

Luân hồi là sự sống chết tiếp nối của chúng sinh, dòng nhân quả sẽ tiếp diễn một cách liên tục như chiếc bánh xe xoay vần mãi mãi...

~

Từ nhiều năm trở về trước, có một tộc người vô cùng thần bí đã xuất hiện và sinh sống dưới nhân gian nhưng mang một xứ mệnh hoàn toàn khác. Người đầu tiên của bộ tộc này vốn là cánh hoa sen rơi xuống nhân gian từ đài hoa của Bồ Tát quan âm mà hoá thành.

Cơ thể của các cá nhân trong tộc đều có thể miễn dịch trước tất cả các loại bệnh tật và dòng máu chảy trong người họ chính là liều thuốc chữa bách bệnh. Vì mang thân phận thiêng liêng như vậy nên cả bộ tộc quyết định dùng nó để hành y, chữa bệnh cứu người, dân gian thường gọi họ là Tộc Thánh Nhân hay Y Nhân Tộc.

...

"A Tinh, mau mang khăn và nước ấm đến đây ... Trưởng Tộc sắp sinh rồi."

Người phụ nữ lớn tuổi đi ra khỏi căn chòi lớn chính giữa nơi ở của cả Tộc Y Nhân. Một cô gái trẻ nhanh nhẹn mang khăn và nước ấm vào trong căn chòi đó. Bên ngoài là rất nhiều các tộc nhân khác đang lo lắng nhìn về phía căn chòi, cầu mong cho Trưởng Tộc của họ sinh nở bình an.

Đã rất lâu rồi vẫn chưa nghe thấy tiếng khóc của trẻ con, mọi người vô cùng bất an. Đột nhiên từ trong căn chòi, người phụ nữ lớn tiếng lúc nãy bế trên tay một đứa nhỏ, bước ra với nụ cười tươi trên môi.

"Trưởng tộc đã sinh hạ thành công rồi... Là một bé trai."

Tất cả các tộc nhân như vỡ oà hạnh phúc, họ ôm lấy nhau và vui vẻ chúc mừng.

Hôm nay vốn là ngày theo tương truyền là ngày Trưởng Tộc đầu tiên đặt chân xuống nhân gian. Cậu bé mà Trưởng Tộc sinh ra ngày hôm nay, với sự trùng hợp như vậy nhất định sẽ không phải là một người tầm thường...

Và đúng như họ dự đoán, đứa trẻ này thực sự không hề tầm thường. Vừa mới sinh chưa được ít lâu, cậu bé đã có thể mở mắt mà ngắm nhìn xung quanh, thậm chí còn có thể nhanh chóng bập bẹ nói khiến không ít người phải kinh ngạc.

Lớn hơn một chút, mới lên ba cậu bé đã có thể ngồi đọc vanh vách những cuốn sách ghi chép các bài thuốc và ghi nhớ hết tất cả. Không dừng lại ở đó, khi vừa tròn 5 tuổi, đứa trẻ này đã cho thấy tài năng hơn người của mình khi thành thạo điều chế ra một loại thuốc mới, thứ thuốc mà rất nhiều người đã từng thử qua nhưng không làm ra được.

Trước con mắt kinh ngạc của các tộc nhân khác, cậu còn thuận lợi sử dụng những bài thuốc khó. Điều này càng chứng minh rõ cho mọi người thấy, đứa trẻ này chính là truyền nhân của bậc Thánh y năm xưa.

...

Thời gian cứ hững hờ trôi, 16 năm qua nhanh như một cái chớp mắt. Cậu bé năm nào giờ đã lớn hơn, gương mặt thanh thoát cùng đôi mắt như chứa biết bao nhiêu tâm sự, khiến cho người lần đầu tiên nhìn thấy chắc chắn sẽ không kìm lòng được mà động tâm với vẻ đẹp thuần khiết này.

Cậu giờ đang quỳ gối trước mặt Trưởng Tộc cũng là người mẹ của mình.

"Chính Quốc, nay con đã tròn 16. Độ tuổi này theo quy tắc ngàn đời nay của Y Nhân Tộc chúng ta, thì sẽ phải xuất tộc để hành y cứu người..."

|VKOOK| TAM SINH.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ