Chương XXXIV

607 53 10
                                    

Tại Hưởng dừng hẳn, nhìn về phía hắn như đợi chờ một lời công đạo. Hoàng đế lúc này trừng mắt nhìn tên thị vệ, tay nắm lại, siết chặt như muốn đem tên kia nghiền nát.

- Ngươi còn muốn nói gì nữa ?

Long nhan nổi cơn thịnh nộ khiến tên thị vệ cuống quýt, hắn liên miệng giải thích, vòng vo một hồi liền không thể nói gì thêm, chỉ có thể lắp bắp trong miệng.

- Nô tài.. nô tài...

Hoàng đế không nhịn thêm được nữa, hắn bước nhanh về phía tên thị vệ, đá một cước khiến tên kia lăn một vòng trên đất.

- Chỉ là một tên thị vệ tuần tra, còn dám có tâm tư hãm hại chủ tử, làm loạn hậu cung, đảo lộn phi. Người đâu, đem hắn ra ngoài, phạt một trăm trượng, đuổi khỏi cung, mãi mãi không được trở về.

- Hoàng Thượng tha tội, nô tài biết lỗi, Hoàng Thượng tha tội...

Tên thị vệ sợ hãi, liên tục dập đầu tên đất, tiếng va chạm giữa trán và sàn vang lên rõ ràng. Trán tên đó đã đỏ ửng lên, bắt đầu rướm máu.

- Hoàng Thượng, đệ thiết nghĩ tên này hẳn không tự mình hãm hại đệ mà còn có kẻ đứng sau làm chủ mới khiến hắn có cơ hội làm càn.

Lời này của y nói ra lập tức chạm vào mạch nghi ngờ của Hoàng đế. Hắn tạm rút lại lệnh trừng phạt, sai người nhốt tên nọ vào đại lao và cho người điều tra. Viên công công nhanh chóng theo sắp xếp của Hoàng đế rời đi thực hiện. Cả Long điện rơi vào yên lặng, Hoàng đế ngả mình trên long ỷ, hai mắt nhắm lại trông rất mệt mỏi. Hoàng Hậu nương nương tiến đến cạnh hắn, nàng dịu dàng giúp hắn xoa bóp thái dương một lúc rồi mới khẽ nói.

- Hoàng Thượng, người đã mệt rồi, để thần thiếp bồi người nghỉ ngơi.

Hoàng đế khẽ cựa quậy một chút rồi lên tiếng gọi người. Viên Bằng vừa trở về đã nhận được lệnh của vạn tuế gia. Ông không dám chần chừ khi thấy biểu cảm của Hoàng đế vô cùng khó coi. 

- Hoàng Hậu nương nương, kiệu đã được chuẩn bị, mời nương nương...

Ông kéo sẵn rèm cho nàng, Hoàng Hậu nương nương biết mình không còn cách nào ở lại đành phải miễn cưỡng rời khỏi Long điện. Hoàng Hậu vừa rời khỏi thì Hoàng đế thở dài một hơi, từ tốn mở mắt nhìn quanh.

- Viên Bằng, Tại Hưởng đệ ấy đâu rồi ?

- Bệ hạ, ban nãy khi nô tài áp giải tên thị vệ kia đi, Kim dung hoa cũng xin phép hồi cung rồi, chủ tử nói rằng thân thể không được tốt, muốn trở về nghỉ ngơi.

- Đệ ấy nói thân thể không tốt sao ? 

- Dạ, phải thưa bệ hạ.

Tại Hưởng lúc này đang được Chí Mẫn đỡ tay trở về Điền Túc cung, ban nãy lúc đến Long điện được ngồi kiệu nên không sao, lúc này vì phải đi bộ khi cơ thể chỉ vừa mới hồi phục sau trận ốm nặng nên y không thể tự mình bước đi mà phải có người để tựa vào. Hai người đang chậm rãi bước đi, bỗng từ sau có tiếng gọi với tới, giọng điệu vô cùng gấp gáp. Thì ra Viên công công đang chạy theo họ. Còn chưa để hai người kịp hỏi chuyện, ông đã sai Chí Mẫn dìu y ngồi vào kiệu rồi gấp rút quay đầu về hướng Long điện.

Xuyên Nhầm Giường VuaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ