Chương 4. Con trai, mẹ tự hào về con

941 159 1
                                    

Aki không hiểu sao đang giữa mùa hè mà trời lại lạnh như ở hầm băng làm cô muốn ngủ cũng không được. Aki dụi dụi mắt, cô ngóc đầu dậy phát hiện đã đến giờ nghỉ trưa, không ngờ chỉ tính chợp mắt một lúc mà đã qua cả một buổi sáng rồi. Cô xoa xoa bụng đói, vừa cười tươi rói vừa quay đầu sang bên cạnh tính nhờ vả Mikey mua cho mình bữa trưa. Thế nhưng cô còn chưa kịp mở miệng nói cái gì đã thấy Mikey khuôn mặt lạnh tanh, đôi mắt vô cảm mà sâu trong đó còn là sự khinh bỉ vô vàn đang khoanh tay nhìn cô. Aki bị nhìn đến lạnh cả xương sống, cô sờ sờ mặt lắp bắp hỏi.

" S-sao vậy? Mặt tôi dính gì à? Không lẽ... " Aki ôm miệng, mắt mở lớn. " Là sự xinh đẹp sao? Tôi luôn biết là tôi xinh đẹp mà ahihi. "

Mikey: "..."

[ Kí chủ lấy đâu ra loại tự tin đấy vậy? ]

Mikey vẫn khoanh tay vô cảm nhìn cô.

" Ngủ ngon không? "

Aki không hiểu gì nhưng vẫn ngơ ngơ trả lời. " Ngon chớ, nhưng mà hơi lạnh á, cậu cho tôi mượn cái áo đắp đi."

Aki càng nói càng nhỏ giọng, bởi vì Mikey lúc này trông rất tức giận. Quái, cô nói cái gì sai à?

Đột nhiên, Mikey túm lấy đầu cô kéo sát lại mặt cậu ta, hai mắt trợn trừng.

" Là đứa nào bảo muốn tiếp thu tri thức bắt tôi phải chở đến tận trường? Thế mà bây giờ học đâu không thấy chỉ thấy ngủ, thậm chí ngủ còn ngon hơn cả tôi, hửm? "

Đ-đau quá, cậu ta bóp mạnh vãi, Aki run bần bật, cô biết là Mikey thực sự tức giận rồi. Người anh iem, xin đừng có giận quá mà sa ngã vào con đường hắc hoá nha.

" Vị, vị huynh đài này, có gì thì cũng giữ lấy sự bình tĩnh mà nói chuyện, tiểu muội không thể chịu nổi mấy đòn tấn công vật lý của huynh đài đâu. "

Mikey dường như đã dùng cạn sự kiên nhẫn, hắn mặc kệ Aki nói khùng nói điên xách áo lên tính bỏ ra ngoài, nửa điểm cũng không buồn quay đầu lại. Aki bị phản ứng làm cho hoảng sợ, xong rồi xong rồi, không phải hắn tính đi mài dao để xử cô đấy chứ?

[ Kí chủ nghĩ nhiều rồi...] Hệ thống cạn lời.

" Nếu không thì cậu ta sao lại bỏ đi? Nhìn cậu ta còn rất tức giận kia mà, mi xem cái ánh mắt của cậu ta đi, lạnh lẽo hệt như đang trên đỉnh Everest ở Nam Cực đó. "

[ Trước khi lo lắng về việc Mikey sẽ xử kí chủ ra sao thì tôi nghĩ cô nên nghĩ xem mình làm thế nào để tốt nghiệp đấy.]

Kiến thức địa lý cơ bản còn không biết thì sao có thể cứu vớt được ai? Không chừng đến bản thân còn không cứu chữa nổi nữa là đến phiên người khác.

[ Được rồi, đừng rên rỉ nữa, có nhiệm vụ cho kí chủ đây.]

" Chấm hỏi? Mi có thấy tình trạng ta như thế nào không? Chính là người không ra người ma không ra ma, thảm không nỡ nhìn đấy! Thế mà mi nỡ lòng nào để ta đi làm nhiệm vụ hả? "

[ Yên tâm, lần này không bắt kí chủ phải lao ra trước đầu xe hay sét đánh điện giật gì đâu, hơn nữa còn có thể tăng điểm hạnh phúc lẫn điểm may mắn của kí chủ nha. Nhưng có tăng hay không cũng phải phụ thuộc vào kí chủ có nguyện ý bỏ chút tự tôn cùng liêm sỉ ra làm không thôi.]

[ Tokyo Revengers ] Hôm Nay Mikey Đã Hạnh Phúc Chưa? Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ