Lúc Aki chuyển trường là vào tháng 4 khi năm học vừa mới bắt đầu, trải qua ba tháng lê lết học hành rốt cuộc cũng tới kì nghỉ hè, hơn nữa tay chân cô cũng đã sắp lành lặn hẳn. Aki phải gọi là hạnh phúc gần chết, trước kia còn có tư tưởng học tập chăm chỉ để làm giàu, nhưng sau khi nhận ra với trí não có hạn của mình thì chuyện này hoàn toàn là vô vọng, Aki liền vứt chuyện học tập sang một bên. Trong khi đó, Mikey bị cô lôi lôi kéo kéo ngày ngày phải đi học nghe giảng trên lớp, từ một tên bất lương học hành không ra gì nâng cấp lên thành một tên bất lương tri thức. Cho nên mỗi lần Mikey tỏ thái độ nhăn nhó khó ở, Aki đều vỗ vai hắn cười xoà.
" Tôi đây đều vì tốt cho cậu mà, cậu nói xem, cậu không những là tổng trưởng một bang nổi tiếng, đã thế lại còn có thể học tập tốt thì không phải là rất oai sao?"
Mikey đang lúi húi giải đề, thấy cô nói vậy thì ngẩng đầu mắt cá chết nhìn cô.
" Xem ra cậu rất phởn nhỉ? Nói cho cậu biết trước khi được nghỉ hè thì cậu còn phải qua kì thi học kỳ nữa đấy. Xem tới lúc đó cậu có còn phởn được nữa không. "
Chí mạng.
Vì vậy, Aki cùng lúc phải đối diện với hai con đường. Một là thà huy hoàng một lần rồi dập tắt, tiếp tục sống thoả mái tự tại rồi dành nguyên một mùa hè để học bổ túc rồi thi lại. Hai là quay đầu xe chịu khó làm bạn với deadline cùng nước tăng lực rồi sẽ có kết cục happy ending.
Nghĩ tới cây chổi lông gà của mẹ và cái thân tàn mới lành lặn được 2/3, Aki quyết định lựa chọn số hai. Một lựa chọn vô cùng sáng suốt tuyệt vời nhưng cũng đầy đau khổ.
Nhưng vấn đề là học như thế nào bây giờ? Sau ba tháng thầy cô đã hoàn toàn bất lực với cái bộ não có hạn của cô, còn Mikey á, cậu ta chỉ có thể học được cho bản thân thôi chứ năng lực dạy người khác bằng còn số 0. Cứ nghĩ mỗi lần cô nhịn đau hỏi bài, Mikey sẽ quăng cái câu mà bất cứ đứa học giỏi nào cũng nói.
" Cứ áp dụng công thức mà làm. "
Có mà tôi áp dụng môn võ dép lào thần chưởng để đánh cậu á!! Hên cho cậu ta là tôi đánh không lại, chứ không với cái phát ngôn đầy nghiệp chướng như vậy là cậu không còn răng để ăn cơm đâu.
Rồi, quay lại với vấn đề đã được đặt ra: Học như thế nào? Làm sao đây, trải qua mấy năm tốt nghiệp cô quên cách học rồi. Aki đau đầu suy nghĩ từ sáng đến trưa, từ trưa đến chiều, từ chiều đến tối, từ lúc ăn cơm đến khi ngồi bồn cầu đi ẻ.
" Nhỏ lại suy tính cái gì khùng điên à? "
Baji ngồi xếp bằng trên thảm, tay bốc snack vừa nhai vừa thắc mắc nhìn Aki, bên cạnh còn có một đám Draken, Chifuyu, Mitsuya, Pachin,... Lũ này từ lúc biết Mikey phải chở cô đi học hàng ngày để bồi thường, hơn nữa còn bị cô ép làm một học sinh chăm chỉ liền hứng thú ngày ngày kéo đến nhìn cô, riết nhà cô liền trở thành nơi cho bọn họ tụ tập. Đến cái tủ lạnh vốn chất đầy đồ bồi dưỡng của cô cũng thành đồ ăn cho lũ đó. Cứ mỗi lần Aki mở tủ thấy bên trong trống rỗng cô đều thấy tim gan mình đau đến ứa máu. Mẹ kiếp, mấy người làm bất lương chứ có phải mấy đứa đói ăn đâu, đồ của người bệnh mà cũng không tha nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Tokyo Revengers ] Hôm Nay Mikey Đã Hạnh Phúc Chưa?
Hayran KurguNgủ dậy phát hiện bản thân xuyên vào một quyển truyện, bên cạnh là một cái hệ thống chó má hố người là giỏi cùng đi theo làm nhiệm vụ, Ohara Aki tỏ vẻ: " Cuộc sống của tôi chưa bao giờ là ổn. " Tên truyện: Hôm nay Mikey đã hạnh phúc chưa? Tên khác...