| Kang Yong Tiểu điện |
Sáng giờ kể từ lúc hắn và bé trốn ra khỏi Cung đã hơn 2 canh giờ, Song Tần thoạt đầu còn cảm thấy có vui vẻ vì ả nghĩ rằng hắn dẫn bé bỏ ra khỏi cung lén lút như thế là bí mật xử lí bé nhưng đến canh giờ thứ hai tâm trạng ả lại trở nên có chút tức giận, bản thân ả cảm thấy giết một con người chẳng phải chỉ cần cứa một đường ngang cổ thôi sao. Ả đã trừ hết trường hợp bé cầu xin hắn hay hắn luyến tiếc thì một canh giờ đã quá đủ rồi, sao bây giờ hắn và bé còn chưa về...
- Đáng ghét!!_quăng mạnh đôi đũa xuống
- Nương nương bớt giận, nương nương bớt giận!_ngay lập tức quỳ xuống.
- Ngươi bảo ta bớt giận làm sao được khi Đại Vương và Trung Điện đi ra ngoài đã hơn 2 canh giờ thế kia hả?
- Nương nương tức giận sẽ không tốt đâu ạ...Ừm nô tì nghĩ có lẽ là Đại Vương vì thủ tiêu xác của Trung Điện nên mới về trễ như thế...Nương nương à, chúng ta cứ đợi thêm một lát nữa xem...
Song Tần đang tức giận sau khi nghe câu nói của nô tì thân cận có chút hạ hỏa xuống. Con ngươi màu nâu của ả đảo qua đảo lại dò xét. Phải rồi có lẽ là do hắn xử lí cái xác của bé nên về sẽ hơi trễ. Khoan đã nhưng mà Jungkook là Trung Điện, là Vương Phi của hắn nếu có giết cũng phải đem về Cung để chôn cất cơ chứ, nếu thủ tiêu bên ngoài chẳng phải sẽ gây nhiều phiền phức sao?
- Đại Vương Bệ hạ giá đáo!
- Nương nương, là Đại vương, Đại Vương hình như về rồi đó ạ!
- Ta nghe rồi! Mau nhìn ta trông như nào? Ổn cả chứ? Có khó nhìn chỗ nào không?
- Nương nương trong người rất đẹp ạ!
Song Tần đang suy nghĩ thì tiếng của Đại Tổng Quản hô lớn khiến ả có chút bất ngờ. Bản thân nhanh chóng chỉnh chu lại nhan sắc, bàn ăn cũng được xếp ngay ngắn đũa muỗng trở lại. Ả vén vạt áo hanbok lên hối hả chạy ra trước cửa gỗ chính của tiểu điện, miệng tươi cười kêu địa vị của hắn một cách điệu chảy nước:
- Đại Vương à...AAAAAA
Ả đang tươi cười, nồng nhiệt đón tiếp hắn thì vừa mở cửa ra ả không giấu nổi sự hết hồn của mình khi bản thân thấy khuôn mặt lạnh lùng của hắn dính một vệt máu đỏ chạy xéo xuống từ phía thái dương trái tới cằm, bộ hanbok của hắn chỗ dính máu chỗ không. Đặc biệt nhất là cái bao tay phải hắn đang cầm, nó nhuộm một màu đỏ tươi của máu phía đáy. Nếu ả đoán không sai thì hình như là đựng đầu người. Song Tần, ả quả thật sự từ sâu trong tâm can rất muốn hắn giết bé nhưng mà ả lại không muốn hắn đem đầu bé đến tiểu điện của ả như này thì vì nó chẳng phải có hơi...đáng sợ sao?
Taehyung đưa đôi mắt vô hồn của mình nhìn lấy ả, không nói gì cả cứ thế đi thẳng vào bên trong điện. Hắn đi tới bên bàn gỗ, tay quăng mạnh cái bao thắm đẫm máu tươi kia lên bàn. Máu từ trong bao không ngừng loang ra mặt bàn rơi xuống sàn gỗ vang lên tiếng tích tách.
BẠN ĐANG ĐỌC
[TAEKOOK] Vương Phi 5 Tuổi
Fanfiction" - Đại Vương, đất nước chúng ta có rất nhiều người tài sắc vẹn toàn đủ chuẩn mực để lên làm Vương Phi của Người như vậy. Thế tại sao Người lại chọn Jeon Jungkook một đứa trẻ chỉ mới 5 tuổi lên làm Vương Phi chứ? - Tại sao ư?_hắn cười nhẹ ______...