Tần Kiều Minh ngồi trên ghế lót bông mềm, một cánh tay chống lên thái dương, tư lự. Cánh cửa phòng chủ tịch mở ra, Bách Tử Tường cầm một ly cà phê đen và một ly trà đào bước vào, đặt lên bàn hắn một sấp giấy.
"Chiêu Tĩnh Đình, hai mươi lăm tuổi, trước đây đã từng làm qua rất nhiều công việc khác nhau, hiện tại đang là một ông chủ của cửa hàng hoa tươi đối diện nhà hàng lần trước. Quê ở phố cũ Y, một tháng trước mới chuyển đến thành phố, có một căn hộ chung cư nhỏ ở gần đó. Là một đứa trẻ cô nhi, lớn lên trong cô nhi viện rồi đậu đại học F, thành tích học tập tốt, nhưng học được hai năm bỗng dưng rời khỏi thành phố về lại phố cũ Y, mang thai rồi sinh con ở đó. Giống như tự sinh tự diệt, một mình làm bố đơn thân. Cuộc sống trước đây cực kỳ vất vả, sau lại nhận được một khối tài sản không rõ, đoán là người họ Chiêu để lại, từ đấy cũng có một cuộc sống tiện nghi hơn."
Bách Tử Tường ngồi vắt chéo chân trên sofa, nói một tràng dài rồi hút rột rột ly trà đào. Tần Kiều Minh nhíu mày, hớp một ngụm cà phê đen đắng chát.
"Không có thông tin gì về ba đứa nhỏ sao?"
"Hoàn toàn không được đề cập đến, cũng không moi ra được bất kỳ thông tin nào khác. Lúc sinh con là được một bà dì ế hàng xóm giúp đỡ."
Tần Kiều Minh bất chợt nhận ra điều gì đó bất thường, ngẩng cổ đâm chiêu nhìn Bách Tử Tường, Bách Tử Tường gian nan nuốt xuống một ngụm nước, trố mặt lên.
"Không phải bảo cậu không cần điều tra gì sao? Tại sao lại tự tiện hành động?"
"Ách... Còn không phải lỡ như rơi một đứa cháu kháu khỉnh sẽ tiếc lắm sao. Huống hồ anh dâu còn đẹp như vậy, tuy hơi gầy nhưng mà visual rất thượng thừa. Nếu quảng cáo mỹ phẩm thì hết sẩy rồi."
"Anh dâu?"
"Hừm... So với Liễu Trấp Nhiễm, Chiêu Tĩnh Đình ca ca được hơn nhiều. Chỉ sợ anh theo đuổi không nổi."
Tần Kiều Minh trầm mặc.
"Ách... Có thật là anh không muốn biết không? Không muốn biết là sao nghe không lọt ra một chữ vậy? Còn hỏi thông tin bố đứa nhỏ nữa. Rõ ràng là có quan tâm mà."
"Cậu nói ít một chút đi."
"..."
"Cực kỳ vất vả? Rốt cuộc là vất vả đến như thế nào mới xây dựng một tính cách ẩn nhẩn cam chịu như vậy..." Tần Kiều Minh đạm mạc nói.
Bách Tử Tường chết lặng, đứng lên vặn tay nắm cửa.
"Nếu anh muốn chôn vùi cuộc đời bên Liễu Trấp Nhiễm, em có nói gì cũng bằng thừa."
Tần Kiều Minh xoa thái dương nhức nhói. Hắn từ trước đến giờ luôn rất kén chọn chuyện phòng the. Nếu có ve vãn ong bướm để giải toả thì cũng sẽ dùng mọi biện pháp phòng tránh, còn có nhất mực ép người nọ uống thuốc, làm gì có chuyện con rơi vợ rớt như Bách Tử Tường nói.
Càng không nói trí nhớ của hắn cũng đặc biệt tốt, nếu không nhớ được mặt, ít nhất cái tên cũng sẽ nhớ, nhưng Chiêu Tĩnh Đình là lần đầu nghe qua, khuôn mặt ấy cũng là lần đầu nhận thức.
BẠN ĐANG ĐỌC
🪶Lần Đầu Làm Bố Hơi Bỡ Ngỡ [Đammie Novel]
General FictionTác phẩm: Lần Đầu Làm Bố Hơi Bở Ngỡ (Danmei Novel) • Tác giả: Bệ Hạ • Nhân vật: Tần Kiều Minh x Chiêu Tĩnh Đình. • Văn án: bối cảnh tinh cầu khác, nơi mà ai cũng có thể mang thai nếu bị thượng ^^, hơi tương lai. Chiêu Tĩnh Đình là một người mồ côi...