Tần Kiều Minh nhìn xuống chân của mình, một nhóc con đang bấu chặt lấy ống quần âu của hắn. Tần Kiều Minh rất cao, nhìn vẻ bề ngoài rất lạnh lùng không dễ chọc, ánh mắt có phần hoang mang nhưng lại rất điềm đạm nhìn cây nấm nhỏ này.
"Baba, ba ơi, ba ơi!"
Một nam nhân khác có phần mảnh khảnh yếu đuối hơn đứng bên cạnh, quần áo theo kiểu thịnh hành của giới trẻ, tóc nhuộm màu hồng, ôm lấy cánh tay Tần Kiều Minh, khuôn mặt lộ rõ khó chịu.
"Nhóc con này ở đâu ra vậy, trẻ con phiền phức, không ai quản ngươi sao?"
"Baba, baba, ba ơi."
Tần Kiều Minh nhìn khuôn mặt tròn tròn, hai cái má nặng nụi như bánh bao của cây nấm nhỏ này thì không thể nào giơ chân hất nó ra được. Mỗi một tiếng ba ơi, ba ơi đều thật dễ nghe.
"Trời ơi! Thằng oắt con này! Thả tay ra, có biết quần áo Tần tổng bao nhiêu tiền không hả? Còn dùng để lau miệng hả? Mẹ ngươi đâu! Mẹ ngươi đâu rồi?"
"Baba..." Chiêu Ngũ Hổ đôi mắt bắt đầu ngậm nước vì thái độ dửng dưng của ba, nó cố gắng lay chân ba nó, muốn ba nó bế lên nhưng không thể.
"Gì đây? Đi ra kia chơi! Tần tổng sao là ba của ngươi được. Ở đâu ra cái kiểu nhận ba táo bạo này vậy chứ!" Nam nhân trẻ này ngồi xuống bắt đầu kéo nó ra, kéo không được bắt đầu nổi đoá, muốn giơ tay lên đẩy nó.
"Ngũ Hổ!!!" Chiêu Tĩnh Đình chạy vụt tới, quỳ rạp dưới chân Tần Kiều Minh ôm lấy con trai, cái đẩy vào vai con biến thành cái tát của mẹ.
Chiêu Ngũ Hổ thấy mẹ mình bị đánh, cũng bắt đầu sụt sùi thả tay ra, ống quần của Tần Kiều Minh bị nó làm nhăn nhúm, vết thức ăn cũng dính cả lên. Chiêu Tĩnh Đình vội vàng rút khăn giấy từ túi quần, vội vàng lau đi ống quần của hắn.
"Xin lỗi, thật xin lỗi, xin lỗi, xin lỗi ngài."
Tần Kiều Minh nhìn xuống cậu, cảm thấy người này có khuôn mặt và làn da rất nổi bật, không giống như người xứ này. Nam nhân tóc hồng đẩy Chiêu Tĩnh Đình ra, hung hăng đứng lên trừng cậu.
"Dạy con kiểu gì vậy!!"
"Xin lỗi, xin lỗi."
"Mẹ ơi..." Chiêu Ngũ Hổ ôm lấy cổ mẹ mình, Chiêu Tĩnh Đình bế bé, có chút gian nan từ dưới sàn đứng lên, lúc nhìn thấy ngũ quan của nam nhân, đồng tử cậu liền co rút một trận, nội tâm cuộn cào nhưng phản ứng rất nhanh liền lùi ra xa mấy bước, hấp tấp cúi đầu xin lỗi.
"Quần áo có phải rất nhiều tiền không? Bao nhiêu vậy?"
"Hừ! Quần áo của Tần tổng mặc, người như cậu có thể trả sao? Biến đi!" Nam nhân tóc hồng trưng tráo trừng mắt nhìn cậu.
Chiêu Tĩnh Đình bị chạm đến lòng tự trọng, trong cổ họng dâng lên cảm giác nghẹn khuất nói không nên lời, cũng không dám đưa mắt nhìn lại Tần Kiều Minh. Hắn đưa tay lên ngăn nam nhân tóc hồng nói tiếp, nghe ra đã đủ phiền.
Cô bé nhân viên đứng kế bên lo lắng đi tới, nảy giờ dù không hiểu chuyện gì xảy ra vẫn cảm thấy tên nam nhân tóc hồng này quá đáng trăm phần. Tâm và lồng bàn tay đầu ngứa ngáy, hận không thể bước lên tát cho y một cái đau điếng. Cô bé quay sang hỏi han Chiêu Tĩnh Đình.
BẠN ĐANG ĐỌC
🪶Lần Đầu Làm Bố Hơi Bỡ Ngỡ [Đammie Novel]
Fiksi UmumTác phẩm: Lần Đầu Làm Bố Hơi Bở Ngỡ (Danmei Novel) • Tác giả: Bệ Hạ • Nhân vật: Tần Kiều Minh x Chiêu Tĩnh Đình. • Văn án: bối cảnh tinh cầu khác, nơi mà ai cũng có thể mang thai nếu bị thượng ^^, hơi tương lai. Chiêu Tĩnh Đình là một người mồ côi...