Nhìn cuốn sách hôm qua đọc kỹ nhiều lần, Ngụy Vô Tiện trong lòng toát ra một ý nghĩ, điều kiện tiên quyết để đổi hồn là hai người hồn phách và thân thể tách ra, cũng chính là thần hồn bất ổn. Sau khi Lam Hi Thần và Lam Vong Cơ đổi lại, hắn phải nghĩ làm pháp ổn cố thần hồn của hai người, như vậy có lẽ sẽ không đổi nữa.Nghĩ đến điều này, hắn ngồi dậy, đầu ngón tay trắng nõn trên trang sách vẽ bùa đã vẽ một lần ngày hôm qua, rất nhanh lại cảm thấy như vậy khoa tay múa chân không đủ rõ ràng, liền ôm sách chạy đến bàn thấp luôn dùng để uống trà ngồi xuống, lấy giấy và bút ra vẽ bùa chú đã thay đổi trong đầu.
Một phen động tác này của hắn vốn đang nhìn hắn của Lam Hi Thần, thu hết vào đáy mắt, nhất thời lại tò mò hắn đang làm gì sao? Lại chỉ cảm thấy hắn không luận làm cái gì sao cũng có thể yêu đến cực điểm. Cho dù chỉ là một cái giơ tay, hoặc là lúc suy tư vô tình biết một cái lông mày đều nhướng trái tim hắn mềm nhũn.
Lam Vong Cơ thì dứt khoát đứng dậy đi đến bên người Ngụy Vô Tiện, cúi người nhìn bùa hắn vẽ, thấy trên ngón tay hắn không cẩn thận dính vào chu sa, liền lấy khăn tay ra nắm lấy tay hắn lau cho hắn
Bắt đầu lại.
Ngụy Vô Tiện cười khanh khách tùy ý Lam Vong Cơ lau ngón tay cho hắn, không cần Lam Vong Cơ hỏi hắn liền tự mình đem suy nghĩ nói ra, nói xong còn không quên chớp chớp đôi mắt lấp lánh chờ mong nhìn Lam Vong Cơ, giống như một đứa trẻ đang chờ đợi để được khen ngợi.
Lam Vong Cơ thấy hắn như vậy, một trái tim mềm nhũn đến mức muốn tan, cuối cùng nhịn không được đem hắn ôm lấy trong ngực: "Ngoan. "
Ngụy Vô Tiện theo bản năng dựa vào ngực Lam Vong Cơ, cười đến mặt mày cong cong, nhưng rất nhanh hắn liền nhận ra Lam Vong Cơ không có khí tức đàn hương quen thuộc nhất của hắn, vì thế hắn hơi lắc lắc người chui ra khỏi vòng tay của Lam Vong Cơ, hai tay đẩy nhẹ Lam Vong Cơ nói: "Được rồi, được rồi! Ta tiếp tục nghiên cứu, ngươi trở về đi!"
" Ân." Lam Vong Cơ biết Ngụy Vô Tiện lo lắng hắn không cao hứng, cố ý bất đồng với hắn hôn, trong lòng không khỏi nổi lên một chút ngọt ngào, từ đêm qua tích lũy đến bây giờ chua chát, ngược lại đã đi hơn phân nửa.
Ngụy Vô Tiện nghiên cứu, bùa này nhập mê, sau vài lần thay đổi, cuối cùng đại khái xác định họa pháp, đã trải qua bữa trưa lúc này, Lam Vong Cơ tự nhiên sẽ không để hắn không ăn cơm, thấy gọi hắn vài lần trả lại một bên không ngừng vẽ trên giấy phù, một bên tùy ý đáp: " Được rồi! Lát nữa liền ăn...." - Lam Vong Cơ trực tiếp ôm hắn lên.
" Lam Trạm! Ta đều sắp vẽ xong..." - Ngụy Vô Tiện ngẩng đầu nhìn về phía Lam Vong Cơ muốn hắn buông mình xuống, nhưng một đôii giọng nói với khuôn mặt hơi trầm của Lam Vong Cơ thì không tự nhận ra mặt nhỏ hơn cúi xuống đất.
Ngụy Vô Tiện trong lòng nghĩ đến, chẳng lẽ là bởi vì đã quen với khuôn mặt này, khuôn mặt ngày thường ôn nhu cười nhạt. Bây giờ một khuôn mặt lạnh lùng còn đáng sợ hơn cả Lam Vong Cơ bình thường.
"Cơm nước xong lại vẽ." Lam Vong Cơ ngữ khí bình thản, lại hết lần này tới lần khác cho người ta một loại bất đắc dĩ cùng nhu hòa như dỗ dành đứa nhỏ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Song Bích Tiện] Đoạn tình không thể nói
FanfictionTác giả: 烟寒 - Yên Hàn Hàm Quang Quân cùng Trạch Vu Quân hoán đổi thân thể. Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, xin vui lòng không đăng ở nơi khác. Trans: haneul_lt Edit: haneul_lt