Dưới yêu cầu cứng rắn của Lam Vong Cơ, Ngụy Vô Tiện không thể không dùng bữa sáng trước. Vừa buông tiêu xuống, hắn liền vội vàng vàng chuẩn bị trận pháp cùng phù tượng.May mắn thay, nó đã thông qua một lần nữa, thời gian này được chuẩn bị nhanh hơn nhiều.
Lam Hi Thần và Lam Vong Cơ giống như lần trước, trong tay cầm bùa chú ngồi trong trận pháp, Ngụy Vô Tiện thì ngồi bên cạnh chờ.
Trong lòng hắn có chút bất an, quyển sách đó viết rõ ràng trong vòng mười ngày chỉ có thể dùng một lần, hiện tại cách hắn lần trước dùng trong vòng chưa đầy hai ngày, không nói về những gì đã thất bại, tỷ lệ lại là rất cao.
Ngụy Vô Tiện chỉ có thể an ủi mình, Lam Hi Thần và Lam Vong Cơ là huynh đệ ruột thịt, còn có khả năng thành công.
Thỉnh thoảng quay đầu nhìn thoáng qua thời gian, một nén hương sắp cháy xong, lần trước chính là ở khoảng một nén hương đổi lại Ngụy Vô Tiện không tự giác cắn môi dưới, cuối cùng nhìn thấy mí mắt "Lam Vong Cơ" run rẩy.
Trong lòng hắn mừng rỡ, vội vàng nghiêng người dựa vào: "Lam Trạm?"
Lam Hi Thần vừa mở mắt liền nhìn thấy Ngụy Vô Tiện càng đến càng gần hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy là tiếng cười vui vẻ, trong mắt tất cả đều dựa vào và chờ đợi, đôi môi đỏ mọng khẽ mở ra, âm thanh ngọt ngào và mềm mại, chỉ tiếc âm vang lên không phải tên là hắn.
Hắn khó có thể kiềm chế cảm giác mất mát, tránh né đôi mắt trong suốt kia, tầm nhìn Lam Hi Thần di chuyển xuống một chút.
Hắn mới phát hiện tư thế của Ngụy Vô Tiện tựa như một con mèo con thò ra cái đầu làm nũng, chỉ có hai bàn tay trắng nõn chống lên sàn nhà, móng tay mềm mại như cánh hoa, nửa người trên nghiêng về phía trước, cổ trắng như tuyết mảnh khảnh dụ người đến cực điểm.
Trái tim Lam Hi Thần lập tức dao động, ngay cả suy nghĩ cũng hỗn loạn trong chốc lát, trong nháy mắt đó, hắn thậm chí còn nghĩ một chút đáp lại Ngụy Vô Tiện hô to, nào sợ biết Ngụy Vô Tiện thật sự đang gọi người kia không phải hắn, hắn cũng muốn ôm Ngụy Vô Tiện vào trong ngực, tốt nhất là có thể hôn một cái đoạn dụ dỗ kia cổ, để lại dấu ấn của riêng mình trên đó.
Không đợi hắn giơ tay lên, Ngụy Vô Tiện vốn cách hắn rất gần lập tức kéo khoảng cách với hắn ra.
Lam Hi Thần giật mình, ngước mắt nhìn lại.
Lam Vong Cơ cũng mở mắt ra, đôi mắt vốn thâm nhập vào lúc này âm trầm như muốn hút người vào, hắn một tay nắm eo Ngụy Vô Tiện, một tay nắm lấy hai tay Ngụy Vô Tiện, mặt lạnh đến dọa người.
" Lam, Lam Trạm...." Ngụy Vô Tiện hiển nhiên trong chốc lát, loại này bị cấm tư thế khiến hắn có chút khó chịu, hơn nữa Lam Vong Cơ rất rõ ràng tình cảm mất kiểm soát, lực đạo lớn đến nỗi hắn không thể chịu đựng được.
Thất bại, Ngụy Vô Tiện rất nhanh liền phản ứng lại.
Hắn vốn định ôm lại Lam Vong Cơ an ủi tâm trạng của hắn, nhưng hai tay hắn đều bị Lam Vong Cơ nắm lấy, thắt lưng cũng bị khóa, Lam Vong Cơ còn không cho hắn động đậy, hắn thật sự không có cách nào để làm điều đó.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Song Bích Tiện] Đoạn tình không thể nói
FanficTác giả: 烟寒 - Yên Hàn Hàm Quang Quân cùng Trạch Vu Quân hoán đổi thân thể. Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, xin vui lòng không đăng ở nơi khác. Trans: haneul_lt Edit: haneul_lt