Ngụy Vô Tiện đột nhiên phản ứng lại điều Lam Vong Cơ trước khi ngủ. Câu nói kia của y là có ý gì, hắn lúc này xoay người ngồi dậy, Lam Vong Cơ đang đứng ở bên giường đem mạt ngạch cởi ra đặt xuống, cất khẽ. Thấy hắn ngủ ngon bỗng nhiên ngồi dậy liền ngồi xuống mép giường một tay đỡ lấy, tay kia nâng sợi tóc đen trượt xuống tán loạn của hắn ra sau tai, sau tai hỏi: "Sao vậy?" Khát?"
"Không." Ngụy Vô Tiện lắc đầu, hai tay bắt lấy tay áo Lam Vong Cơ, trong ánh mắt khẩn trương mang theo chút bất an, lặng lẽ nhìn ra gian ngoài liếc mắt một cái liền nhào vào trong ngực Lam Vong Cơ, dán vào bên tai hắn nhỏ giọng hỏi: "Lam Trạm, câu nói ban ngày là... là ý gì?" Không phải là những gì hắn nghĩ chứ?
Lam Vong Cơ nghe vậy hơi rũ mắt nhìn về phía Ngụy Vô Tiện, bởi vì Ngụy Vô Tiện dán sát vào bên tai hắn nói chuyện, hắn chỉ có thể nhìn thấy cái cổ trắng nõn cùng hơi nhỏ của Ngụy Vô Tiện và xương quai xanh dưới cổ áo. Lam Vong Cơ chậm rãi cúi đầu dán môi lên trên cổ Ngụy Vô Tiện, đôi môi ấm áp khiến Ngụy Vô Tiện theo bản năng nhẹ nhàng run rẩy, thanh âm cũng mềm theo vài phần, ngoan ngoãn ở bên tai hắn nhỏ giọng gọi hắn! Nhị ca ca.
"Ngụy Anh, đừng sợ. "Lam Vong Cơ đem Ngụy Vô Tiện đè lên giường, nhìn lông mi của anh vì khẩn trương mà không ngừng rung động, hôn lên khóe môi hắn. Tiếp theo, thấy hắn thả lỏng một chút mới tiếp tục trấn an nói: "Không phải nhanh như vậy, đợi đến khi thành thân rồi nói sau, huynh trưởng sẽ không khi dễ ngươi. "
Ngụy Vô Tiện giơ tay lên vòng qua Lam Vong Cơ, hắn đã không còn tâm tư đi nghĩ xem rốt cuộc hắn đã đáp ứng như thế nào, cũng không để ý đến Lam
Vong Cơ nói sau khi thành thân sẽ phát sinh gì, hắn chỉ cảm thấy trong lòng chua xót chương trướng, còn có chút khó chịu: "Lam Trạm"
"Ừm "Lam Vong Cơ cảm nhận được sự ỷ lại của hắn, dịu dàng cúi người xuống hôn.
"Nhị ca ca, ta yêu ngươi. "Ngụy Vô Tiện nâng mặt lên gò má Lam Vong Cơ nhẹ nhàng cọ xát.
Lam Vong cơ tâm mềm nhũn, trực tiếp giữ chặt sau gáy hắn hôn lên thẳng đến khi Ngụy Vô Tiện thở dốc hơi loạn đuôi mắt ướt át mới hơi chống người lên, nhìn ánh mắt hắn nói: "Ngụy Anh, ta yêu ngươi. "
Cùng người vui vẻ môi răng kề sát vào bên tai, bên nhau là một chuyện khiến người ta cực kỳ kỳ kỳ lạ. Chuyện thỏa mãn, Ngụy Vô Tiện lười biếng như một con mèo phơi nắng đủ, nửa mở to hai tròng mắt ướt đẫm.
Hắn cảm thấy nụ hôn sâu như vậy đã đủ rồi, Lam Vong Cơ lại không phát hiện. Lam Vong Cơ nhìn Ngụy Vô Tiện như vậy, thầm nghĩ hung hăng đem hắn xâm chiếm, làm cho toàn thân hắn đều in đầy dấu vết mình lưu lại.
Bị Lam Vong Cơ dùng ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm, Ngụy Vô Tiện tự nhiên cảm thấy được, hắn run rẩy, nhỏ giọng hô: "Lam Trạm..."
Hắn lại khẩn trương, tuy rằng không kháng cự như trước, nhưng nếu có thể được, hắn vẫn hy vọng Lam Hi Thần cùng Lam Vong Cơ đổi lại trước, sau đó mới làm.
Lam Vong Cơ nhìn ra hắn đang suy nghĩ cái gì, có chút bất đắc dĩ cúi người hôn vành tai hắn, giọng nói khàn khàn dỗ dành: "Ngoan..." Hiện tại không làm. Hắn còn chưa nói hết, Ngụy Vô Tiện lại cho rằng Lam Vong Cơ là thật muốn làm, nhất thời vừa nhút nhát vừa luống cuống, cắn môi nắm chặt quần áo Lam Vong Cơ hoảng một hồi liền nhắm mắt đưa tay xuống dưới: "Ta ... Ta dùng tay... Được không... Nhị ca ca~"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Song Bích Tiện] Đoạn tình không thể nói
FanfictionTác giả: 烟寒 - Yên Hàn Hàm Quang Quân cùng Trạch Vu Quân hoán đổi thân thể. Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, xin vui lòng không đăng ở nơi khác. Trans: haneul_lt Edit: haneul_lt