43

2K 96 30
                                    

Không gian tỉnh lặng, cảm xúc trống vắng, phút giây chệch lòng, không biết phải làm gì và làm sao cho đúng. Jhope bây giờ như người mất hồn, quần áo dính đầy máu vẫn ở yên trên người hắn, bộ dạng hắn lúc này rất tệ. Tim hắn giờ đây như ngừng đập, đầu óc hoàn toàn trống rỗng không nghĩ được gì. Ánh mắt đượm buồn nhìn vào phòng cấp cứu, thầm trách bản thân tại sao không bảo vệ được người con gái mình thương. Giọt nước mắt đầu tiên của hắn đã rơi, nó rơi vì bạn. Con trai rất ít khi khóc nhưng nếu đã rơi lệ thì ắt là lúc đấy là lúc đau lòng nhất...

- Nếu được anh muốn người nằm bên trong là anh chứ không phải em...

MN từ nãy đến giờ vẫn không thể ngừng khóc, khóc đến sưng hết cả mắt. Khóc thương cho số phận của bạn, tại sao mọi chuyện tồi tệ cứ ập đến liên tục vơi bạn. Jk cũng đau lòng không kém, nhưng cố nuốt nước mắt vào trong ôm MN vào lòng an ủi nói :

- Sẽ không sao đâu, tao chắc chắn Mi sẽ không sao đâu đừng khóc nữa.

- Nhưng mà JK tao lo cho Jung Mi lắm hức hức...

.
.

"Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được! Xin quý khách vui lòng gọi lại sao"

- Con nhỏ này sao không bắt máy vậy ta?

*Reng reng*

- Anh nghe đây bảo bối!

- Hôm nay anh không qua chở em đi chơi sao?

- Bảo bối đừng giận, anh đang chuẩn bị qua đây. Anh cúp máy nhé !

Vừa cúp máy anh hấp tấp chạy xuống lầu, những cảm xúc lo lắng khi nãy dành cho bạn cứ thế cũng phai mờ đi. Chuẩn bị lên xe thì điện thoại lại tiếp tục reo lên..

- Alo !

- Jung Mi gặp tai nạn đang trong phòng cấp cứu anh...anh hãy mau đến bệnh viện nhanh đi hức hức..

- Tai nạn? Anh bận rồi không đi được. Vậy thôi anh cúp máy..

.
.

Bạn cảm thấy một nỗi buồn trống trải, trống rỗng, mơ hồ trong những suy nghĩ. Bạn có cảm giác như không thể hiểu nổi bản thân mình, không biết mình đang cần điều gì nữa. Khó chịu nhất là khi phải nén cảm xúc của mình, gồng mình lên để tỏ ra mình mạnh mẽ. Có ai bắt bạn phải gắng gượng như vậy đâu, nếu hôm nay buồn thì hãy cứ cho phép mình khóc một chút. Bạn một mình bước đi trên con đường vắng vẻ, không biết rằng bản thân đang ở nơi đâu nước mắt rơi lã chã, quần áo đẫm máu. Ngồi xuống chỉ một mình bạn với nỗi đau như cào xé tâm can. Nước mắt, từng giọt, từng giọt mặn đắng đâm toạc không gian tĩnh mịch, như thể chẳng có điểm dừng. Kết thúc rồi. thực sự kết thúc rồi. Niềm tin cuối cùng vụn vỡ theo nước mắt kia, không còn gì cả…nhưng đây là đâu? Bạn đang ở nơi nào đây? Bạn không ý thức được rằng mình đã mất, mọi thứ đen tối bao quanh bạn, bạn rất sợ bóng tối những lúc như này bạn chỉ biết khóc và gọi tên anh...

- Jimin anh đang ở đâu? Jimin tôi rất sợ...hic

- Jung Mi! Jung Mi !

- Ai? Là ai đã gọi tên tôi?

[ Park Jimin ] Tổng Tài Thuê VợNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ