The Exchange

1K 47 0
                                    

Doyoung nghĩ rằng đêm nay sẽ là một đêm bình thường, anh sẽ dành thời gian trên tàu để nghe nhạc và cố gắng không ngủ quên để không bỏ lỡ trạm dừng của mình. Tuy nhiên, dường  như số phận đã có những kế hoạch khác cho anh, vì Doyoung thậm chí không gặp khó khăn gì để giữ mình tỉnh táo kể từ khi anh chàng này bước vào tàu và ngồi vào chỗ ngồi bên cạnh anh.
 
Doyoung cố gắng hết sức để không nhìn lén những ánh nhìn nhỏ về anh chàng ấy nhưng không thể làm được. Người đàn ông có khuôn mặt đẹp nhất mà anh từng gặp được. Anh ấy có một đôi mắt nổi bật nhưng dịu dàng nhất, một chiếc mũi hoàn hảo tôn lên khuôn mặt của anh ta, và đôi môi đầy đặn trông rất ưa nhìn.
 
Điều Doyoung thích nhất là chiếc má lúm đồng tiền. Cách chúng thỉnh thoảng bật lên khi anh ấy mỉm cười vào thứ gì đó trên điện thoại. Doyoung rất muốn tìm hiểu xem chúng sẽ đi sâu đến mức nào khi anh chọc vào nó bằng ngón tay hoặc lưỡi của mình.
 
Doyoung đã phải tự đạp vào đầu mình vì đã để những suy nghĩ như vậy tràn ngập trong đầu. Người đàn ông mà anh đang mơ tưởng đến là một người hoàn toàn xa lạ. Anh đang nghĩ gì vậy?
 
Mười phút trôi qua, Doyoung đã cố gắng tìm cách trò chuyện với người đàn ông bên cạnh. Anh nghĩ đến việc hỏi xem thời tiết hôm nay như thế nào nhưng điều đó nghe có vẻ quá nhếch nhác.
 
Anh cũng nghĩ đến việc cố ý đánh rơi thứ gì đó trước mặt người đàn ông. Doyoung nhận thức được rằng mình thực sự không xuất sắc trong việc này. Đó là lý do tại sao anh vẫn độc thân trong một thời gian rất dài.
 
Tàu dừng ở ga tiếp theo. Các cánh cửa mở ra và một vài người bước vào sau khi các hành khách bên trong đã bước ra ngoài. Trong số những người vừa lên tàu, có một người đàn ông rất ưa nhìn. Doyoung chú ý đến anh ta vì mắt anh ta như sáng lên khi nhìn thấy người đàn ông bên cạnh, khiến anh giật mình.
 
"Jaehyun!" Anh ta cất tiếng gọi. Bây giờ, Doyoung đã biết tên của cậu trai kia khiến trái tim anh nhảy lên một chút.
 
Doyoung ngay lập tức cảm thấy người đàn ông bên cạnh mình căng thẳng và trở nên cứng nhắc. Jaehyun từ từ ngước mắt lên khỏi chiếc điện thoại và cố gắng gượng cười. Người đàn ông đẹp trai vội vàng đi đến trước mặt hai người họ.
 
"Anh đã rất nhớ em!" Người đàn ông bắt đầu. "Em có khỏe không? Chúng ta nên nói chuyện với nhau một chút ”
 
Jaehyun có vẻ không quá vui mừng trước ý kiến ​​đó nhưng dù sao thì anh ấy cũng gật đầu. Doyoung không phải là người chúi mũi vào việc của người khác nhưng điều này khiến anh thực sự bị thu hút.
 
“Em vẫn rất tốt, Taeyong,” Jaehyun nắm chặt tay lại như thể đang suy tính điều gì đó trong đầu.
 
"Hiện tại, em đang đi với bạn trai em." Người đàn ông tiếp tục nói và trượt cánh tay phải của mình qua vai Doyoung.
 
Nói rằng Doyoung bị sốc cũng không phải là nói quá. Anh gần như trật một vài nhịp thở khi được giới thiệu là bạn trai của Jaehyun. Người đàn ông mà đã khiến anh chảy nước miếng trong suốt chuyến đi bây giờ đang khoác tay anh.
 
Doyoung nhìn thẳng vào đôi mắt đang van nài của người lạ và thấy được sự tuyệt vọng thuần khiết trong nó. Anh mất một lúc để nhìn nhận lại những gì vừa xảy ra và một lần nữa tự tát cho mình tỉnh táo.
 
"Ừm, xin chào, tôi là Doyoung."
 
Người đàn ông trước mặt họ nghĩ rằng anh ta có thể che giấu sự ngạc nhiên trên khuôn mặt của mình nhưng Doyoung nhanh chóng nhận ra lông mày anh ta nhướng lên và môi anh ta căng lên như thế nào trước khi anh ta nở một nụ cười lịch sự. “Rất vui được gặp anh Doyoung. Tôi là Taeyong, Jaehyun và tôi đã hẹn hò với nhau một vài lần. "
 
Doyoung thực sự có thể nhìn thấy làn khói bay ra khỏi tai Jaehyun vì những gì người đàn ông vừa nói. Thậm chí anh ấy có thể nói rằng những gì họ chia sẻ không chỉ là một vài buổi hẹn hò.
 
"Tôi nghĩ em ấy đã nhắc đến anh một hoặc hai lần." Doyoung nói và nắm lấy tay Jaehyun. Doyoung sẽ không nói dối. Anh phải mất từng chút một để ngăn tay mình khỏi run nhưng khoảnh khắc chúng hạ cánh trên tay Jaehyun, cảm giác đã ổn. Người đàn ông quyết định hành động bằng cách từ từ đưa tay Jaehyun lại gần hơn để anh ấy có thể nhẹ nhàng áp môi mình vào những đốt ngón tay.
 
Taeyong vô cùng ngạc nhiên trước màn thể hiện tình cảm đó.
 
“Anh có muốn đến một chút và ăn tối cùng với chúng tôi,” Doyoung thốt lên, anh muốn tự đấm vào mặt mình ngay sau khi những lời đó rời khỏi môi.
 
"Hao người đã sống cùng nhau?" Taeyong nói trong sự hoài nghi và im lặng, Doyoung nghĩ rằng cặp đôi này thậm chí có thể đã sống cùng nhau trong quá khứ. “Mọi thứ giữa hai người hẳn đang tiến triển khá tốt vì tôi và em ấy chỉ mới chia tay cách đây chưa đầy một năm.”
 
"Thực ra thì chưa, Doyoung chỉ thích ngủ qua đêm với em thôi." Jaehyun giải thích, khiến Doyoung rùng mình khi nghe nói đến tên mình. Anh định phản bác nhưng Taeyong đã đánh bại anh ấy.
 
“Chà, tôi rất muốn đến,” Taeyong cười nói, khiến Doyoung không khỏi rên rỉ trong lòng. Anh đôi khi thật ngốc nghếch mà. "Đêm mai thì như thế nào?"
 
“Ngày mai là thứ sáu phải không? Nếu vậy, em hoàn toàn rảnh rỗi. Còn anh thì sao?” Jaehyun lại quay sang Doyoung với đôi mắt cún con cầu xin buồn bã.
 
Người đàn ông im lặng trong một phút, cố gắng nghĩ xem anh ta có kế hoạch gì vào tối mai hay không và quay sang Taeyong với một nụ cười ngọt ngào. “Không có kế hoạch nào khác ngoài việc chúng ta đã nói sáng nay,” Doyoung bắt đầu nói, quay sang Jaehyun. "Nhưng chúng ta có thể làm điều đó vào lúc khác thuận tiện hơn." Doyoung gằn giọng gợi ý, khiến Jaehyun đỏ mặt tức giận và Taeyong cười nhẹ.
 
"Tuyệt quá! Vẫn là địa chỉ cũ đúng không Jaehyun? ” Taeyong hỏi, nhận được một cái gật đầu đơn giản từ người đàn ông. Anh ấy mỉm cười với cả hai người, “Chà, đây là điểm dừng của tôi. Thật là vui khi được gặp hai người. Hẹn vào ngày mai"
 
“Hẹn gặp lại,” Doyoung trả lời trong khi Jaehyun chỉ nở một nụ cười nhẹ.
 
Ngay lúc Taeyong khuất bóng, cả hai lập tức quay sang nhìn nhau. “Tôi không—” Jaehyun nói cùng lúc Doyoung nói “Mẹ kiếp, tôi là người—”
 
Hai người cười khúc khích và Jaehyun không thể cưỡng lại mà hỏi, “Tại sao anh lại xin lỗi? Tôi là người bắt đầu vụ lộn xộn này ”. Anh vừa nói vừa gãi gáy lo lắng.
 
Doyoung nhìn chằm chằm vào đôi tay của chính mình, giờ mới nhận ra cảm giác trống rỗng đến mức nào khi không còn tay Jaehyun bên mình. "Chà, tôi nghĩ tôi đã làm cho nó tồi tệ hơn." Anh ấy thừa nhận. Anh bị lôi vào câu chuyện này và bây giờ họ đang ở trong một cái hố sâu hơn dự định ban đầu. "Tôi không biết tại sao tôi lại mời anh ấy đến ăn tối."
 
“Tôi là người bắt đầu vì tôi không muốn Taeyong nhìn thấy tôi như thế này,” Người đàn ông nói trong khi cố gắng tránh ánh nhìn của Doyoung. Jaehyun đã không thực sự rời bỏ mối quan hệ như Taeyong.
 
“Mặc dù vậy, tôi vẫn có thể làm cho mọi thứ ổn thỏa. Bạn không cần phải bận lòng. Tôi vẫn có thể nói cho Taeyong biết sự thật. Tôi rất xin lỗi vì - ”
 
Doyoung ngăn người đàn ông đang nói dông dài bằng cách đặt tay lên đầu gối của anh ta và bóp nhẹ. “Này, không sao đâu. Những gì tôi đã nói là sự thật, tôi không có kế hoạch nào vào tối mai, ngoại trừ điều tôi đã nói vào buổi sáng - điều đó thật đáng xấu hổ. ” Anh nhanh chóng rút tay lại và che đi khuôn mặt đỏ bừng của mình. Anh không thể tin rằng anh ấy thực sự nói điều đó. Thật là nhục nhã.
 
Jaehyun bật ra một tràng cười sảng khoái khi nhìn Doyoung đỏ mặt. Anh ấy không thể tin được rằng người đàn ông này hành động dễ thương như thế nào. Nó gần như khiến mọi thứ giữa hai người họ trở nên tự nhiên hơn. Cảm giác bồng bềnh bên trong anh cũng khiến anh nhận ra sự thật của tình hình.
 
“Chúng ta sẽ giải quyết vấn đề này như thế nào? Tôi hầu như không biết anh. " Jaehyun chán nản nói. “Bữa tối mai. Làm thế nào chúng ta sẽ hành động như chúng ta đang trong một mối quan hệ thực sự khi tôi chỉ vừa gặp anh."
 
“Ngày mai tôi có thể xin nghỉ làm vì ốm để chúng ta có thể dành thời gian tìm hiểu nhau. Còn anh thì sao?" Doyoung đề nghị khi nhìn thấy vẻ lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt xinh đẹp của người đàn ông bên cạnh.
 
“Hoàn hảo,” Jaehyun thốt lên. Anh đang bắt đầu nhìn thấy ánh sáng cuối đường hầm tăm tối này. “Ngày mai tôi sẽ gọi điện báo ốm. Chúng ta có thể bắt đầu vào tối nay.”
 
Khi Jaehyun nhận ra rằng mình đã vượt quá xa, anh ấy nhanh chóng muốn rút lại những gì mình đã nói. Anh ấy sắp làm nhưng trước sự ngạc nhiên của mình, người đàn ông kia đã đồng ý ngay lập tức mà không một chút do dự.
 
“Vậy anh cho tôi số điện thoại để chúng ta có thể nói về kế hoạch của mình, vì bến đỗ tiếp theo là của tôi,” Doyoung đã phải dừng bản thân trong giây lát vì anh đã tình cờ xin số của một chàng trai nóng bỏng. Điều này không giống như anh lúc bình thường. Anh thề rằng anh rất tệ khi hẹn hò.
 
“Vâng, chắc chắn,” Jaehyun đồng ý và ngay lập tức cung cấp thông tin liên lạc của mình cho người đàn ông.
 
“Tôi sẽ nhắn cho anh khi tôi về đến nhà,” Doyoung nói với người đàn ông và đứng dậy khi cảm thấy tàu giảm tốc độ hoàn toàn để dừng lại. Người đàn ông không biết mình nên nói lời tạm biệt với người bạn trai giả của mình như thế nào và có vẻ như, Jaehyun cũng không biết.
 
Doyoung định đưa tay ra bắt thì Jaehyun cũng đứng dậy và dang tay ra để ôm. Những người đàn ông ngay lập tức cảm thấy thật ngốc nghếch và rút lại chúng, khiến Doyoung bật cười. “Chúng ta phải làm quen với việc thể hiện một chút tình cảm” Nói xong, Doyoung nhanh chóng ôm chầm lấy người đàn ông và lao ra khỏi tàu.
 
Jaehyun thoáng nhìn Doyoung lần cuối trong khi đứng giữa toa tàu với ý nghĩ rằng hai người họ đang giả làm bạn trai, mùi hoa tươi phảng phất trên người anh ấy.

All Night |Trans Fic| JAEDO/DOJAENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ