Chương 416+417+418+419+420

7 0 0
                                    

CHƯƠNG 416: VƯƠNG TỬ AN

Túy Lý Tần Hô Thưởng Thập Thiên
Đông Xương Danh Sĩ Cánh Như Điên
Nhất Ban Lạc Giải Quần Sai Thắng
Do Kiến Trưởng Ban Bái Tháp Tiền

Dịch:

Say Khước Luôn Hô Thưởng Vạn Tiền
Đông Xương Danh Sĩ Giống Như Điên
Cùng Hàng Thi Trượt Ai Còn Bảnh
Thấy Trưởng Ban Quỳ Lạy Án Tiền

Vương Tử An là danh sĩ huyện Đông Xương (tỉnh Sơn Đông) nhưng lận đận mãi ở chốn trường ốc. Khoa ấy vào thi xong, Vương rất mong mỏi, gần đến ngày ra bảng thì uống rượu say mèm, về nằm trong phòng. Chợt có người bẩm ngựa báo tin thi đỗ tới Vương choàng dậy nói:

- Thưởng người báo tin mười ngàn!

Người nhà thấy say, nói dối cho qua chuyện:

- Xin cứ ngủ yên, đã thưởng rồi!

Vương lại ngủ tiếp. Giây lát lại có người bẩm:

- Ông đỗ Tiến sĩ!

Vương nói một mình:

- Còn chưa lên kinh, làm sao đã đỗ Tiến sĩ?

Người ấy nói:

- Ông quên rồi à? Đã qua tam trường rồi.

Vương cả mừng lại vùng dậy gọi:

- Thưởng người báo tin mười ngàn!

Người nhà lại nói dối:

- Xin cứ ngủ yên, đã thưởng rồi!

Lát sau, một người bước mau vào bẩm:

- Ông thi điện đỗ Hàn lâm, Trưởng ban đang có mặt.

Nhìn ra quả có hai người đang lạy trước giường, áo mũ tề chỉnh. Vương gọi dọn rượu mời, người nhà lại ậm ừ, cười thầm là say tới như thế.

Hồi lâu, Vương lại nghĩ không thể không ra ngoài cho vẻ vang với làng xóm, cất tiếng gọi Trưởng ban, nhưng gọi cả chục lần vẫn không thấy thưa. Người nhà cười nói:

- Xin tạm nằm thêm một lúc, ông ta vừa ra ngoài.

Hồi lâu quả nhiên Trưởng ban lại tới, Vương đập giường giậm chân mắng thằng đầy tớ chậm chạp đi đâu mất mặt, Trưởng ban nổi giận nói:

- Đồ học trò khố rách vô lại, nãy giờ ta đùa với ngươi, mà ngươi mắng thật à?

Vương giận lắm vùng dậy tát cho rơi cả mũ, Vương cũng ngã theo. Vợ vào đỡ dậy nói:

- Sao mà say tới mức này?

Vương đáp:

- Thằng Trưởng ban đáng ghét, ta phải trị nó chứ say cái gì?

Vợ cười nói:

- Trong nhà chỉ có một mụ già ban ngày nấu cơm, ban đêm ấp chân cho ông, lấy đâu ra Trưởng ban? Chờ đến khi ông rạc xương ra ấy à?

Con cái đều phì cười, Vương cũng hơi tỉnh rượu, chợt như tỉnh mộng mới biết những việc trước đó đều là nhảm nhí. Nhưng vẫn nhớ việc Trưởng ban rơi mũ, tìm tới sau cửa thấy có một cái núm giải mũ to bằng cái chén, mọi người đều lạ lùng. Vương cười nói :

Liêu Trai Chí Dị ( Full )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ