.............
Trong điện thoại, Minh Triệu cùng Lê Nhã Uyên trò chuyện vài câu ngắn gọn, nói sơ qua về những trải nghiệm gần đây của các nàng, sau đó thật sự không có gì để nói cho nên liền cúp điện thoại.
Minh Triệu cất điện thoại trở lại, nhàm chán đi vòng quanh sân trường vài vòng, sau đó cảm thấy thật sự không thú vị, liền đi ra khỏi cổng trường ngồi lại trong xe, nghĩ hết chuyện này đến chuyện khác.
Kỳ nghỉ đông năm trước....
Tiểu cô nương đã chết trong kỳ nghỉ đông năm trước sao?
Trợ lý không thể tìm thấy tin tức liên quan, điều này chứng minh rằng tiểu cô nương không chết trước mặt người khác, cũng không phải tai nạn xe, nhảy lầu, hỏa hoạn hoặc các sự kiện khác thu hút sự chú ý.
Vay nặng lãi......
Thật ra có chút khả năng.
Nhưng đến mức độ như thế sao? Tiểu cô nương hoàn toàn có thể học xong đại học bằng học bổng và quỹ viện trợ, hoàn toàn không cần phải vay nợ một số tiền lớn.
Minh Triệu đang nghĩ ngợi lung tung, ý thức có chút mơ hồ, đang ngồi trên ghế bất giác mơ màng ngủ trên ghế trong một lúc.
Khoảng 6 giờ chiều, tiểu cô nương gọi đến đánh thức Minh Triệu.
Minh Triệu đè lên huyệt thái dương, chậm rãi mở mắt ra, trả lời điện thoại:
"Tôi ở cổng trường của em."
"Em đã nhìn thấy chị." Giọng nói của tiểu cô nương mang theo ý cười trong trẻo.
Minh Triệu theo bản năng nhìn ra bên ngoài cửa sổ.
Trên cửa kính xe xuất hiện một bóng người sáng ngời.
Chiếc váy màu xanh lam nhạt, có viền trắng trên váy, lộ ra bắp chân trơn bóng mịn màng, dưới chân là một đôi giày thể thao màu trắng, sạch sẽ và hấp dẫn.
Minh Triệu cúp điện thoại, nhìn bóng dáng nhỏ bé đang tiến lại gần từng chút một, cuối cùng đã đứng yên trước cửa xe, làn váy xanh nhạt đặc biệt quyến rũ dưới ánh hoàng hôn. Minh Triệu mở khóa xe để tiểu cô nương ngồi vào.
"Hôm nay tôi đi tìm giảng viên hướng dẫn của em." Minh Triệu nghiêng đầu trực tiếp nói với tiểu cô nương.
Nếu người ngồi trước mặt nàng không phải là tiểu cô nương, mà là người nào khác, Minh Triệu nhất định sẽ nói chuyện vòng quanh trước, rồi cuối cùng cân nhắc một chút về khuynh hướng và ý định, sau đó mới tiếp cận chủ đề một chút.
Nhưng ngồi trước mặt nàng chính là tiểu cô nương.
Có lẽ bởi vì đã biết tiểu cô nương là ma, nên theo bản năng Minh Triệu đã không sử dụng thói quen và nghệ thuật nói chuyện với con người, nói thẳng ra không có bất kỳ quanh co lòng vòng nào.
"Vâng." Kỳ Duyên cúi đầu, nhẹ giọng đáp.
Lông mày rũ xuống, hàng mi cong vút được nhuộm nhiều lớp ánh sáng.
Không có phản ứng nào khác.
Minh Triệu nhướng mày, nhìn đi chỗ khác, tiếp tục hỏi: "Kỳ nghỉ đông năm trước......"
BẠN ĐANG ĐỌC
[Triệu Duyên] Độc Chiếm Chị Ấy - cover
De TodoTác Giả: Ải Cân Hài Editor: Faust Thể loại : Bách hợp , Hiện đại , Linh dị thần quái , Người và ma , Niên hạ , Hào môn thế gia , Chủ thụ , HE Số chương : 68 chương