1 - years before we all freeze in the cold

590 29 0
                                    

-

"Vậy yếu tố nào khiến quyển Coraline được xem là một tác phẩm khó ngấm nhỉ? Hmm, ai có ý kiến gì không?"

Shuhua quyết định mặc kệ ông giáo sư tiếng anh của mình khi mà ông ấy cứ lặp đi lặp lại mãi về mấy cái điều nhỏ nhặt trong bài giảng. Ông luôn luyên thuyên bảo rằng mình cực kỳ cởi mở và sẵn sàng đón nhận ý kiến của sinh viên nhưng rồi cũng chính ổng phủi tay, từ chối tiếp nhận mọi câu trả lời. Không có ngoại lệ, trừ một người.

Một người với mái tóc nâu xõa dài. Dáng ngồi thẳng tắp hơn cột điện. Phải, là người con gái đó, ngồi ngay phía trước Shuhua, đang giơ cao cánh tay của mình và nụ cười của vị giáo sư nở rộ, ông ra hiệu bảo nàng hãy phát biểu.

"Theo em thì, nhân tố chính ở đây nằm ở sự thiếu hụt quyền tự chủ cá nhân của mỗi con người khi đối mặt với những biến đổi quái dị xung quanh họ." Miyeon nói. Cô nàng đang nói gì vậy nhỉ? Shuhua hoàn toàn không hiểu được, mà nó nghĩ có khi Miyeon cũng chẳng hiểu đâu. Nó cá là nàng ta đã tọc mạch được đâu đó từ mấy trang web hướng dẫn học. Sparknotes chẳng hạn.

"Đúng vậy! Chính xác, trò có thể làm rõ hơn về quan điểm của mình được không?" 

Đến đây, tâm trí Shuhua xin được phép rời khỏi cuộc trò chuyện. Miyeon chỉ đơn giản là đang lấy lòng giáo sư nên Shuhua không có lý do gì để mà phải tập trung và hai người bọn họ. Thật luôn, nãy giờ nàng chỉ toàn nói những điều mà giáo sư muốn nghe.

Shuhua đang đợi tiếng chuông tan học trong mòn mỏi. Ở đây chán quá đi mất, tâm trí nó trở nên đờ đẫn, linh hồn bị làm cho kiệt quệ. Mỗi ông giáo sư thôi đã đủ tệ rồi, nay còn thêm Miyeon vào. Hai người họ cứ thay phiên nhau bàn luận về một tác phẩm thiếu nhi. Nơi có những người mẹ khác và những thế giới khác.

Không. Nó không thể chịu thêm một giây phút nào nữa. Mắt Shuhua co giật đầy khó chịu, sau cùng nó quyết định đứng dậy rồi rời đi. Đóng cửa lại phía sau, Shuhua hướng thẳng về phía nhà vệ sinh ở cuối hành lang.

Shuhua không có nhu cầu đi vệ sinh lúc này nhưng đây là nơi hoàn hảo để nó tự vấn lại cuộc đời mình. Như kiểu sao nó lại quyết định đóng giả thành một sinh viên đại học hoặc tại sao trong muôn vàn thứ có thể học, nó lại chọn tham gia vào lớp Anh văn 235 này. Chúa cũng biết Shuhua đây đâu cần học hành. Thế thử hỏi một ông già năm tư tuổi sẽ dạy cho nó điều gì, trong căn phòng đầy mùi ẩm mốc đó?

Bước vào nhà vệ sinh, khóa trái cửa, Shuhua phóng mình ngồi lên ngồi cạnh bồn rửa tay, lưng tựa vào tấm gương lạnh lẽo.

Nó hít vào, rồi thở ra. Shuhua rút điện thoại từ trong túi, màn hình phát sáng với một thông báo vừa được gửi đến. Nó có thể nghe thấy giọng nói người nọ vang trong đầu mình, lặp lại nội dung của đoạn tin nhắn thoại. Shuhua cười toe toét. Đợi mãi, cuối cùng thì cũng có việc để làm.

Đột nhiên, cánh cửa bị mở bung với một tiếng ầm lớn, ổ khóa vỡ toang. Tiếng thở hồng hộc vang đến bên tai Shuhua. Người nọ - môi nàng bĩu xuống, mắt híp lại nhìn chằm chằm vào Shuhua. Tất nhiên là nàng rồi. Còn ai khác vào đây nữa?

|trans/mishu| - you don't have to have my backNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ