2 - look the other way for me

177 19 0
                                    

-

Tâm trí Shuhua lẩn quẩn về sàn nhà lạnh lẽo và cứng nhắc khiến mông nó phải chịu đựng cơn đau âm ỉ khó chịu. Ngồi trên sàn, nó vòng tay quanh chân mình. Ép đầu gối sát vào cơ thể. Shuhua ước gì nó có thể chạy trốn khỏi nơi này, hoặc bất quá, hãy cứ cho nó tan biến vào hư không cũng được.

Gương mặt Miyeon vẫn như cũ, chẳng bộc lộ tí cảm xúc nào. Nàng ngồi mãi ở một chỗ, chính xác là ngồi cách Shuhua chỉ một bước chân, và mắt thì lơ đãng nhìn vào góc phòng. Bên này Shuhua kéo đầu gối lại gần hơn. Nó cảm thấy tình huống này có gì đó quen thuộc.

Đằng kia, một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc bob được buộc gọn vừa đến. Cô nàng dừng lại một vài giây, sau đó bước về phía họ. Cô gái nọ cuối cùng cũng dừng lại, nhìn thẳng vào Miyeon và Shuhua. Vẻ mặt cô nàng tràn đầy thất vọng, lồng ngực phập phồng theo từng nhịp thở.

"Hai người các ngươi thật sự phải cho nổ tung cả học viện mới vừa lòng à?" Cô nàng nọ hỏi.

"Một mình Miyeon đã làm chuyện đó." Shuhua đáp mà chẳng buồn nhấc cằm lên.

"Là vì Yeh Shuhua đã dẫn cả bầy Imp vào phòng thí nghiệm, và chỗ đó toàn chất dễ cháy." Miyeon cũng chẳng vừa nói lại.

"Chị bảo tôi là đứa bốc đồng, nhưng chị còn ngốc hơn thế."

"Shuhua là người bảo "tôi sẽ cho chị xem pháo hoa."" Với mỗi câu nói, tông giọng của họ cao hơn trước. Có điều gì đó ở cái cách Miyeon nói khiến Shuhua khó chịu vô cùng.

"Người bày đầu chuyện này là--"

"Tôi không quan tâm ai đã làm gì. Cả hai người sẽ phải tạm ngưng thực hiện nhiệm vụ trong một tuần." Soyeon gầm gừ.

"Vậy thì lâu quá! Soyeon-"

"Shuhua, em đã sống qua mấy thế kỷ rồi, một tuần chẳng hề hấn gì với em cả. Ta vẫn còn Yuqi, Minnie và Soojin, họ có thừa khả năng để kiêm luôn phần của em." Soyeon nói. Shuhua không nói gì nữa, răng cắn chặt vào môi. Đến nỗi nó cảm nhận được vị tanh thoang thoảng trên đầu lưỡi.

"Đây nào phải lần đầu hai người làm hỏng tài sản của học viện. Miyeon, em mong rằng chị sẽ cẩn trọng hơn. Về Shuhua, thôi vậy, chị thật sự hết cách với em rồi." Soyeon nói tiếp.

"Và này!" Soyeon trừng mắt với Shuhua, khiến nó im bặt lần nữa.

"Mọi hành động của ta đều có hậu quả, đừng quên điều đó." Dứt lời cô nàng xoay người bước ra khỏi cửa, để hai cô gái ngồi lại bên nhau.

Dù rằng đôi mắt người thủ lĩnh nhìn Shuhua, nhưng lời cảnh báo cuối cùng của cô ấy là đặc biệt nhắc nhở Miyeon. Bọn họ đều hiểu điều đó.

Những mảnh ký ức mục rửa năm nào bỗng ùa về trong tâm trí Shuhua và nó tự căm ghét bản thân vì còn nhớ mồn một từng thứ. Vào cái đêm lạnh giá ấy. Khi trên người nó chỉ còn độc nhất bộ quần áo rách rưới và ướt đẫm, với những vết thương còn ứa máu rải rác khắp người.

Và ngay trên đỉnh đầu nó, là một chiếc cung tên màu ngà.

-

Cả hai không đứng dậy ngay mà chọn ngồi thêm một lúc nữa. Có lẽ Shuhua nên chọc giận Miyeon để nàng bỏ đi và rồi nó có thể một mình chiếm cả căn phòng. Rồi sau đó, nó sẽ tự suy ngẫm lại hành động của mình như cách Soyeon luôn bảo nó phải làm.

|trans/mishu| - you don't have to have my backNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ