4 - keep me far from elysium

87 14 0
                                    

-

Không có dấu sắt nung trên cánh tay, cũng chẳng có vết roi nào trên lưng. Chẳng một thứ gì nhắc cho Miyeon nhớ rằng giờ đây, nàng đã thật sự rơi xuống nơi đáy vực sâu thẳm, nơi mà dù nàng có quằn quại trong đau đớn cũng chẳng ai hay. Nơi mà tự thân nàng phải tìm ra lối thoát cho mình, hoặc níu giữ lại chút uy quyền nàng từng có. Những vết sẹo vô hình la liệt nơi đây, và chỉ mỗi nàng là trông thấy chúng.

Dẫu vậy, những đau đớn lại quá đỗi chân thật.

Miyeon tự hỏi liệu mình có mất trí rồi hay không. Sao nàng lại tự dằn vặt bản thân về một sự thật chẳng thể thay đổi được nữa. Nó đã diễn ra như nó được định sẵn, mọi thứ trên đời này, vốn dĩ đã được sắp xếp theo một kế hoạch hoàn hảo ngay từ đầu.

Một giờ sáng, Miyeon tỉnh giấc với một tinh thần minh mẫn. Vỡ mộng thay. Những người khác không thật sự chào đón nàng, họ thậm chí chẳng chào hỏi hay đi về phía Miyeon. Tất cả, ngoại trừ Soyeon, mọi người đều đang cúi gầm mặt, không một ai chịu nhìn thẳng vào mắt nàng.

Minnie vốn là người thân cận nhất với Miyeon, người luôn dễ dàng bật cười bởi những trò đùa. Soojin, nhút nhát nhất trong tất cả nhưng ở cạnh em ấy lại rất thoải mái. Hoặc cổ pháo sống Yuqi, luôn náo nhiệt mọi lúc mọi nơi. Ở các cô gái luôn tràn đầy sức sống.

Nhưng giờ chẳng còn gì nữa. Miyeon không có đủ thời gian để giải quyết chuyện này. Tất cả những gì nàng có thể làm là chấp nhận và tập làm quen với bầu không khí này.

Có những thứ chẳng cần nói ra. Một cách thầm lặng, ngôi vị thủ lĩnh đã được trao cho Soyeon, không cần phải bàn cãi thêm nữa. Miyeon lướt mắt qua các cô gái của mình, ánh mắt nàng nấn ná nơi Minnie nhưng cô nàng lại đang nhìn chằm chằm vào nơi khác.

Miyeon có thể dễ dàng nhận ra sự ngưỡng mộ, tôn sùng, sự kính trọng tuyệt đối toát ra từ đôi mắt của Minnie, và cô nàng dành nó cho Soyeon - người sẽ đưa các cô gái lên một tầm cao mới, vượt xa những gì mà Miyeon từng mang đến cho họ.

Thật khó mà tin khi cuộc sống của Miyeon thay đổi nhanh đến chóng mặt chỉ bởi một quyết định được đưa ra vội vã trong một đêm mùa hè oi ả. Nàng đã thực sự giương cung chuẩn bị kết thúc mạng sống mong manh của cô gái nọ, để cô ấy không phải chịu đau đớn thêm nữa.

Tuy nhiên tâm trí nàng lại phản chủ. Miyeon ngập ngừng mãi và cuối cùng nàng hạ cung xuống. Bản thân Miyeon còn chả hiểu sao nàng lại làm vậy. Nàng đã cứu cô gái ấy, tự nhủ rằng sẽ chẳng sao cả, hậu quả chỉ kéo đến một khi nàng mãi nghĩ về nó. Và rồi, nàng đã mang cô gái - chính xác là một con người, trở về nơi ở của các tử thần với hy vọng mang sự sống trở lại với cô gái nhỏ xấu số này.

Vẫn còn quá sớm để khẳng định liệu nó có xứng đáng để nàng đánh đổi hay không. Nhưng nàng vẫn hy vọng là có.

Dù sao thì chẳng thể trốn tránh mãi, Miyeon ép mình quay lại, đối mặt với các cô gái. Nàng nối bước họ rời khỏi căn hộ, buộc phải làm quen với sự xa lạ này. Họ leo lên tầng mái nơi Soyeon đã ngồi đợi sẵn.

|trans/mishu| - you don't have to have my backNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ