15 - keep talking, we'll figure it out

49 8 0
                                    

-

Nó thều thào đáp và người lạ mặt kia không hỏi gì nữa.

Con người ấy, thanh khiết, rạng rỡ như thiên sứ, duyên dáng quỳ xuống bên nó - đặt bàn tay lên vết thương, ấn xuống một lực. Shuhua thoáng đờ người bởi ngọn lửa màu xanh thẫm đầy mê hoặc chập chờn phát ra từ lòng bàn tay người kia, đến nỗi nó đã xuýt quên đi cơn đau của mình.

Nhưng không, cổ họng nó không kìm được phát ra một âm thanh đau đớn.

Người lạ buông tay khỏi vết thương của nó. Một tay nàng ta luồn dưới chân Shuhua, tay kia đỡ lấy lưng nó. "Ở lại với tôi chút nữa nhé, đừng nhắm mắt."

-

Một cách đều đặn.

Từng nhịp một.

Hơi thở của nó cuối cùng cũng bình ổn trở lại.

Tầm nhìn của nó rõ ràng hơn; cùng một cảm giác yên bình dâng trào. Miyeon vẫn đang nhìn nó, như thể nàng đã trao cho nó toàn bộ thời gian trên thế giới này, thật tĩnh lặng, và quá đỗi thân mật - làn ranh vốn rạch ròi trước đây đã trở nên mờ nhạt.

Miyeon buông tay nó ra.

Và Shuhua lập tức rút lại. Tạo một khoảng trống nhỏ, một khoảng trống ở giữa họ.

Sự im lặng là nỗ lực của Miyeon nhằm mang đến sự thoải mái, tạo ra một chốn an toàn để xử lý và suy ngẫm mọi thứ. Không cần phải nói thành lời, nàng vẫn ổn kể cả khi khía cạnh yếu ớt của nàng đã bị phơi bày.

Kiểm soát xem chuyện này sẽ đi đến đâu, cuộc trò chuyện của họ sẽ kết thúc như thế nào, Miyeon đã trao cho nó quyền quyết định mà không hề phản kháng. Còn giờ tùy vào sự lựa chọn của Shuhua, tiếp tục đào sâu hay chấp nhận rằng những gì xảy ra đã quá đủ cho ngày hôm nay.

Nó có thể nhân dịp này để buông ra hết những nỗi bất bình - nó có rất nhiều điều để nói. Họ đã sai ở đâu, liệu có phải cả nó lẫn Miyeon đã mắc sai lầm ngay từ đầu. Sao nó và nàng lại đẩy nhau ra xa khi mà chỉ nghĩ đến việc đánh mất đối phương vào tay cái chết lại khiến họ như rơi vào vực thẳm không đáy.

Ngay lúc này, việc gặng hỏi tường tận mọi việc thật quá thừa thãi. Nó không muốn tỏ ra thẩm vấn hay buộc tội nàng.

Đầu óc nó chưa khá khẩm lên tí nào. Nó bị thiếu ngủ, và nước mắt chỉ mới vừa khô đi.

Tâm trí của nó cũng cần được xoa dịu; với điều đó, Shuhua biết nó nên bắt đầu từ đâu.

Một ký ức tưởng chừng đã bị lãng quên - lại được tìm thấy và gợi lên giữa những hồi tưởng.

Tâm trí nó giờ đây lấp đầy những thắc mắc và khao khác được giải đáp, biết được sự quyết tâm đang trôi tụt dần, nó thúc ép bản thân cất tiếng.

"Còn nhớ cái ngày sau lần đầu tiên chị đột nhiên bất tỉnh không?" Nó hỏi như thể đang nói về một sự việc chỉ mới xảy ra gần đây, mời gọi Miyeon cùng nó nhớ lại.

Nàng do dự, đáp với một hơi thở ra. "Có."

"Hôm ấy, em rời nhà rất sớm. Em đã đến tìm Soojin, nhờ chị ấy dạy em cách chiến đấu vì em không muốn ngồi yên đợi cái chết tìm đến mình lần nữa. Em không tin là chị sẽ bỏ cuộc."

|trans/mishu| - you don't have to have my backNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ