Sáng sớm nơi thị trấn Namimori yên tĩnh thanh thản, thỉnh thoảng vài chiếc lá úa vàng tạm biệt người mẹ đã chăm sóc mình bấy lâu nay mà đi dạo chơi cùng với cơn gió. Mới đầu mùa thu nên tiết trời vẫn còn mát mẻ, khoan khoái đầy dễ chịu.
Sawada Nana từ sáng sớm đã ra ngoài tận hưởng thế giới chỉ có ta và ngươi cùng với Iemitsu. Đệ Cửu và Xanxus bởi vì tiếng rống của tên say rượu nào đó bị tra tấn cả đêm mất ngủ mà quyết định ngủ bù. Cho nên bữa sáng hiện cũng chỉ có mình Tsuna ăn. Kỳ thật cậu vô cùng hiếu kì, vì cái gì mà ông chú trung niên uống rượu cả đêm mà sáng nay vẫn tinh lực tràn đầy đi hẹn hò với phu nhân của mình. Là sức mạnh của conditinhyeu vẫn là của bệnh thê khống giai đoạn cuối không thèm chữa trị, thân FA phận ăn cẩu lương như cậu không tài nào hiểu được.
Không gian tĩnh lặng khiến Tsuna cảm thấy có chút không chân thực. Thật đúng là cuộc sống hòa bình tốt đẹp a, Tsuna nghĩ.
Tiếng cọt kẹt của thang gỗ truyền đến, Xanxus vẫn còn ngái ngủ bước xuống lầu.
"Chào buổi sáng, Xanxus-kun. Sáng nay Nana-san cùng bố em ra ngoài. Tuy tay nghề của anh không được tốt như cô, nhưng vẫn có thể ăn được."
Xanxus im lặng đến bàn ăn, chuyên chú giải quyết bữa sáng. Tsuna vô ý thức nhìn nhất cử nhất động của Xanxus thẳng đến đối phương ngẩng đầu liếc mắt mới không tự nhiên cúi đầu ăn sáng. Nhất thời trong nhà ăn chỉ có tiếng dao đĩa va chạm phát ra.
"Tạm được." Xanxus thình lình lên tiếng.
"Hả?" Tsuna đầu óc có chút chưa kịp load ngẩng đầu lên.
"Ta là nói bữa sáng, tạm được." Xanxus kiên nhẫn lặp lại.
"A, cảm ơn em." Tối hôm qua cậu đã được chứng kiến sự kén ăn của Xanxus, nên được một lời khen của Xanxus đúng là khó như bắc thang lên trời.
Ăn sáng xong, Tsuna nhàm chán ở nhà đọc sách, Xanxus cũng đi ra ngoài. Mãi đến tận gần trưa, Xanxus mới trở về mang theo thân thể đầy vết thương. Nhìn một thân toàn là máu, Tsuna không nhịn được kinh hô: "Em làm sao thế này?! Ngồi xuống để anh băng bó cho. Hộp cấp cứu nhà em để đâu?"
Xanxus chần chừ một lát rồi nói chỗ để hộp y tế. Tsuna lưu loát không cho phép Xanxus kháng cự ấn hắn ngồi xuống, không hỏi gì nhiều mà bắt đầu băng bó cẩn thận. Thẳng đến khi xong xuôi, Tsuna mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
"Em rốt cuộc là đi làm gì vậy? Em như vậy không sợ bố mẹ lo lắng sao? Em chẳng lẽ chưa từng nghĩ rằng nếu bố mẹ em biết họ sẽ đau lòng như thế nào không?..."
Xanxus tự giác thấy mình đuối lý nên lúc đầu để yên cho Tsuna băng bó và nói chuyện. Nhưng sau nửa tiếng bị Tsuna-mama lảm nhảm đến phát phiền và chưa có dấu hiệu dừng lại liền hét lớn: "Rác rưởi, không cần ngươi quan tâm!"
"Không quan tâm cái gì! Em ngồi yên ấy không miệng vết thương lại vỡ bây giờ."
Xanxus yên lặng quay đầu ngồi không nhúc nhích, mặc kệ Tsuna giảng đạo đến miệng đắng lưỡi khô. Tsunayoshi cầm cốc nước uống cho đỡ khát, thở dài nhìn Xanxus như tượng đá đem lời mình nói thành lời nói gió bay, vào tai này ra tai kia.
BẠN ĐANG ĐỌC
(all27) If I were you
Fanfiction✔ Author: Tanaka Katori (# Ying) ✔ Disclaimer: nhân vật trong fic thuộc quyền sở hữu của Akira Amano. Tuy nhiên số phận của họ phụ thuộc vào ngòi bút tác giả ✔ Thể loại: đồng nhân KHR. ✔ Summary: ở một thế giới song song nào đó, Tsunayoshi và Xanxu...