Chương 32: Phiền phức là vô tận không bao giờ kết thúc

497 112 21
                                    

Chương trước comeback sau khoảng thời gian ôn thi được rất nhiều bạn ủng hộ, tui thực sự rất hạnh phúc. Có những bạn đã theo chân tui từ những chương đầu tiên, có những độc giả mới bắt đầu ủng hộ tui. Rất nhiều, rất nhiều người đã vote từ đầu tới cuối, bảng thông báo của tui cứ kêu tinh tinh làm tui có thêm rất nhiều động lực để bước tiếp trên con đường viết truyện. Các bạn không biết là nhìn bảng thông báo toàn là vote khiến tui vui đến mức suýt hú hét như con điên lúc nữa đêm đâu.

Tui thực sự rất cảm ơn mọi người, thật may mắn khi được gặp các bạn. Những chiếc vote và comment của bạn là niềm vui quý giá vô bờ bến của tui.

Love all ('▽'ʃ♡ƪ)

------------------------------------------------------------------------ 

Không còn hơi đâu tức giận mà tiếp thu sự thực nhà hắn từ nay có thêm hai tiểu rác rưởi, Xanxus thong dong ăn bữa sáng, chỉnh trang quần áo, cầm theo cặp đi ra khỏi nhà. Phía sau hắn, Lambo và I-pin đang nhiệt tình chơi trò ngươi chạy ta đuổi. Hai đứa này hôm qua mới gặp mà như đã thân quen từ lâu, lập tức đặt cho nhau nickname "Ma cây" cùng "Đầu sư cọ".

Mắt không thấy tâm không phiền, Xanxus quán triệt lời răn ấy mà bắt đầu một ngày mới không mấy hứng khởi gì.

Loảng xoảng, loảng xoảng.

Thanh âm gì? Lên tinh thần quay đầu lại, cảnh tượng trước mắt khiến miệng Xanxus không nhịn được co rút.

Cái đống rác giáp sắt vụn gì đây.

Một thân giáp sắt bịt kín không chỗ nào hở, trầm trọng ép người bên trong bước một bước cũng khó khăn. Đối diện không nói năng gì, tiên phát chế nhân chạy về phía hắn.

Xanxus phản xạ có điều kiện tránh xa mọi phiền phức lập tức nhấc chân chạy, người sắt ở phía sau đuổi, một bộ thề không được phép bỏ qua hắn.

Lấy sức của hắn đương nhiên có thể cắt đuôi, nhưng tên kia dường như biết rõ hắn mà đón đầu Xanxus trên cây cầu - con đường buộc phải đi qua để đến trường.

Người mặc giáp sắt tựa hồ mệt đến không xong rồi, từng tiếng thở hồng hộc không ngừng phát ra. Đột nhiên tên đó cởi mũ sắt xuống, để lộ gương mặt có chút quen quen, không biết đã từng gặp ở đâu rồi.

"Ta tên là Miura Haru." Nữ sinh vừa thở dốc vừa nói. "Vì Reborn đáng yêu, ta muốn quyết chiến với ngươi, Sawada Xanxus! Có biết tâm hồn trẻ em ngây thơ thuần khiết như thiên thần không hả?! Vậy mà ngươi lại dám vẩn đục tâm hồn trong sáng đó!"

Gia sư rác rưởi rốt cuộc ngươi đã nói những cái gì làm con nhỏ rác rưởi này động kinh lên vậy. Không cần hỏi cũng biết, nhất định là mấy thứ Mafia sát thủ linh tinh.

Lão tử không phát uy liền coi ta là con hổ bệnh mà một nhỏ nữ sinh cũng có thể trèo đầu cưỡi cổ đúng không. Nếu không phải vì tên kia miệng nói phải hòa nhã với con gái tay thì lăm le khẩu súng muốn bắn hắn, Xanxus đã cho Haru biết thế nào là lễ độ rồi. Tại sao hắn phải tỏ ra thân sĩ với thứ này chứ?!

Haru giơ lên cây gậy vọt lên, nhưng bởi vì áo giáp quá nặng loạng chà loạng choạng, mất thăng bằng bị ngã xuống sông. Cũng bởi áo giáp, Haru không tài nào ngoi lên được bị chìm dần xuống. Cô chỉ có thể kêu cứu trong tuyệt vọng.

(all27) If I were youNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ