Chương 17

173 39 6
                                    

- hình như tao đến hơi muộn, mày đã đấm tên đó luôn phần của tao chưa Kazutora?- chậm rãi bước từng bước vào từ phía xa, vẫn tươi cười dẫu cho biết thừa bản thân đến muộn buổi họp mặt. Như thể ăn phải thuốc an thần, Kazutora bên này nhìn theo từng bước chân đi vào của Baji cũng dần bình tĩnh lại.

- mày làm gì ở đây Baji, tao tưởng mày bị cấm túc ở nhà mà- Mikey lúc này đang rất hoang mang nhưng vẫn cố giữ gương mặt lạnh tanh nhìn Kazutora đã thôi nổi giận đang tiến đến cạnh Baji.

- mày không cần quan tâm nhiều thế đâu Mikey, tao thực sự cảm thấy rất thất vọng về mày- Baji mỉm cười như không cười với Mikey rồi cùng Kazutora đồng thanh nói lớn

- Tao đội trưởng lục phiên đội Hanemiya Kazutora/ nhất phiên đội Baji Keisuke tuyên bố đầu nhập Valhalla, từ giờ bọn tao sẽ là kẻ thù của Touman

- bọn mày!!!!- trước lời tuyên bố quá đỗi rõ ràng giữ chốn đông người muốn vớt vát hay coi là hiểu lầm gì đó cũng không thể, Mikey chỉ đành thét lên bày tỏ sự phẫn nộ của mình với bóng lưng đã đi được một đoạn của hai người nào đó.
Kisaki cũng đã được tên đàn em theo sau đỡ dậy, cú đấm của Kazutora quá mạnh tới giờ gã vẫn thấy choáng váng, tầm nhìn có chút xiu vẹo. Dù thế gã vẫn còn nghe được, Kazutora đã làm theo yêu cầu của gã nhưng lại có một biến số bất ngờ là Baji, là biến số có thể làm thay đổi cả kế hoạch của gã, đối tượng cần ưu tiên trừ bỏ.

Trò khôi hài đã diễn xong, nhân vật chính đã rời đi thì khán giả cũng chả cần tiếp tục ở lại, Draken giải tán mọi người rồi cũng rời đi, men theo con đường Mikey vừa đi qua tìm được cậu đang ngồi thất thần dựa vào con xe yêu quý.

- xong rồi?

- xong rồi!

Chỉ một câu hỏi ngắn gọn cùng một câu trả lời cũng chẳng dài dòng gì, Draken ngồi xuống bên cạnh cậu, cả hai cùng chìm vào im lặng ngay sau đó. Nhìn cậu như vậy mà Draken cũng thấy xót, chẳng biết vì sao đột nhiên trong đầu lại dấy lên suy nghĩ người nào đó sẽ có thể dỗ dành cậu

- mày.... Có muốn đi tìm Michi một chút không

- ..........?- cậu ngước lên, nghiên mặt ngơ ngác nhìn Draken

- tao nói là, mày, có muốn đi tâm sự với Michi một chút hay không? Trông mày lúc này như cái phao bị xì hết hơi ấy-  Draken chỉ tay vào mặt mình, nói rồi lại chỉ tay vào giữa trán Mikey. Rồi ngay lập tức, công tác tư tưởng có tác dụng, bé chibi nào đó đứng phắt dậy leo lên xe, rồ ga phóng đi bỏ lại người làm công tác tư tưởng vẫn chưa kịp phản ứng ngồi im hít khói.

_______
Tới tận trước cửa nhà anh rồi cậu mới chợt nhận ra mình hình như đường đột quá rồi, còn chưa gọi điện hay nhắn tin gì cho anh trước khi tới. Nhìn căn nhà tối thui chẳng có chút ánh đèn mà không hiểu sao cậu lại cảm thấy có chút tủi, có lẽ cậu nên về nhà thôi, giờ này hẳn là anh ngủ rồi.
Từ bỏ việc bấm chuông cửa, cậu xoay người ra con xe chuẩn bị đi tìm chỗ nào đấy mà ngồi ngẩn người tiếp thì bị một ánh sáng chói loà như ánh sáng của đảng rọi thẳng vào mặt.

Chiếc ô tô trắng ngừng cạnh cậu, từ trên xe bước xuống là người mà cậu muốn gặp nhất lúc này, cậu bước nhanh đến muốn ôm lấy tay anh rồi nũng nịu như mọi lần nhưng rồi cậu khựng lại trước mặt anh khi đã nhìn rõ trên tay anh là gì, một đứa trẻ đang say ngủ, tầm 4,5 tuổi gì đó, cùng với vẻ ngoài thật giống anh, nhìn bé là có thể tưởng tượng được bộ dáng anh lúc nhỏ, đứa trẻ này là ai?

Đồng nhân Tokyo revengersNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ