Chương 12: Như thể muốn hôn cô

5.1K 160 17
                                    

Người dịch: Hạ Hạ bốn mắt

Vui lòng mang truyện đi nhớ ghi nguồn

Sự chênh lệch chiều cao giữa hai người khiến tư thế của họ trở nên mờ ám hơn.

Mùi thuốc khử trùng trong bệnh viện rất nồng nặc, không khí có chút ngột ngạt khiến người ta có chút khó thở.

Tần Yên hoàn toàn không dám cử động, thân thể cứng ngắc, ngay cả hô hấp cũng trở nên chậm rãi, đầu óc bắt đầu trống rỗng.

Tóc hắn dính vào trong bụng cô, nhịp tim cũng dữ dội hơn.

Sau khi Cận Nam Dã dựa vào bụng cô, không có hành động nào tiếp theo.

Cô không biết phải làm sao, hai tay buông thõng hai bên, muốn nhấc lên nhưng lại chỉ có thể đặt xuống.

Cứ như vậy tầm vài phút

Cận Nam Dã dùng tay kia giữ nhẹ cổ tay cô, đồng thời toàn bộ phần trên cơ thể hắn đứng lên.

Người đàn ông ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt đen sâu thẳm, bóng người Tần Yên hiện lên trong con ngươi hắn, giống như chứ cả một biển sao.

Tần Yên bắt gặp ánh mắt của hắn, trái tim bắt đầu loạn nhịp.

Hai người nhìn nhau một lúc trước khi Cận Nam Dã nói, "Tôi đói."

"..."

Tần Yên hoàn hồn, vội vàng nói: "Tôi... tôi đi mua cháo cho anh."

Hắn buông tay cô.

Vừa vặn đến giờ cơm của bệnh viện, phát hiện gần đó có một xe bán đồ ăn

Tần Yên đi mua một bát cháo, khi mang về liền thấy Cận Nam Dã một tay cầm điện thoại di động gõ một cách khó khăn.

Thấy cô đã về, hắn rất tự nhiên đưa điện thoại cho cô, "Giúp tôi trả lời."

Tần Yên cầm lấy điện thoại di động, giao diện lưu lại một hộp trò chuyện tên là "Lưu Dự".

Người bên kia hỏi hắn: [Có ai xung quanh anh chăm sóc anh không?]

Cận Nam Dã: "Đã về."

Cô đặt cháo xuống, gõ tin nhắn trả lời cho Lưu Dự: [Đúng vậy, anh đừng lo lắng.]

Lưu Dự: [Ai vậy?].

"Tôi đói." Cận Nam Dã nhìn cô, rồi nhìn bát cháo cô mua, "Đút cho tôi ăn được không?".

Giọng nói mang chút ủy khuất.

Tần Yên ngừng gõ.

Cảm giác như cô đang bắt nạt một người đang bị bệnh a.

"Được, được."

Cô vội vàng đặt điện thoại xuống, lấy cháo từ trong túi bao bì ra, cầm thìa xúc, thổi nhẹ rồi đưa tới trước mặt của Cận Nam Dã.

Hắn nhàn nhạt nhìn cô, khẽ cúi thấp cổ uống hết cháo cô đưa cho hắn.

Hết muỗng này đến muỗng khác.

Đôi mắt của người đàn ông dán chặt vào cô, không hề di chuyển.

Bên trong tựa hồ như cất chứa một loại chân tình dịu dàng dành riêng cho cô.

[EDIT] [ĐÃ HOÀN] - MUỐN EM LÀ CỦA RIÊNG ANHNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ