Phiên ngoại 1: Sơ mi trắng

972 74 4
                                    

Từ Tấn ngó đầu vào thư phòng, nhìn xung quanh một hồi mới thấy người cậu muốn tìm đang đứng bên cửa sổ nói chuyện điện thoại. Bóng lưng thẳng tắp giống như bao phủ một vầng sáng nhẹ khiến Từ Tấn nhìn đến có chút ngây người. Cậu im lặng đi tới, đột nhiên nổi hứng muốn chơi xấu liền vòng tay ôm Lục Vi Tầm từ đằng sau. Người này lông mi vừa dài vừa dày, chỉ hơi hạ mắt một chút từ góc độ của Từ Tấn có thể nhìn thấy hàng mi của anh đổ bóng lên mí mắt dưới vô cùng rõ ràng.

Từ Tấn lần thứ n muốn ngửa đầu lên trời than thở. Người này rõ ràng là lính đặc chủng, lớn lên xinh đẹp đến nhân thần cộng phẫn như vậy để làm gì?

Hai cánh tay 'ấm ức' vòng chặt thêm một chút, thân thể mềm mại còn cố tình dựa sát vào tấm lưng bền chắc của anh.

Lục Vi Tầm cúi nhìn cánh tay trắng nõn đang để trên người mình trong đầu liền vang lên hồi chuông cảnh báo. Nhóc con này bình thường anh chỉ hôn cậu một chút liền đỏ mặt, hôm nay lại chủ động ôm anh, hành vi còn có chút khiêu khích mờ ám. Cơ bắp trên người Lục Vi Tầm vì vậy đều trở nên căng thẳng. Anh hít sâu một hơi, đang muốn tiếp tục trao đổi với Cung Tuấn, lại phát hiện xung quanh đều là mùi hương của con mèo nhỏ kia. Cùng lúc, hai bàn tay vẫn để trên người anh bất ngờ động thủ cởi nút áo sơ mi một cái, hai cái... Mày rậm khẽ nhăn lại, anh chỉ dùng một tay liền dễ dàng bắt được mấy cái móng vuốt không an phận kia.

Từ Tấn ở sau lưng cực kỳ hài lòng với phản ứng của anh, hai cánh tay liền ngoan ngoãn rút lại.

Lục Vi Tầm còn chưa kịp thở phào lại thấy Từ Tấn đi vòng lên phía trước. Thân thể mềm mại chủ động tiến sát vào lòng anh, một tay vòng qua thắt lưng, một tay đặt lên ngực anh, măng cụt mèo cách một lớp áo sơ mi chậm rãi vuốt ve.

Cậu nghịch ngợm nhón chân khẽ cắn cằm anh, đôi môi hồng nhuận mấp máy gọi một tiếng "Ông xã!"

Từ Tấn cố tình hạ giọng để đầu dây bên kia không thể nghe thấy, nhưng hơi thở mềm mại còn vương mùi kẹo trái cây lại vô cùng chân thực quấn lấy khứu giác của Lục Vi Tầm, chọc cho cả người anh nóng lên.

Phát hiện bạn tốt dường như hơi mất tập trung Cung Tuấn ở bên kia khẽ nhíu mày. Nếu hắn không nhầm thì vừa rồi bên cạnh Lục Vi Tầm hình như có tiếng nói chuyện? Có thể tiếp cận Lục Vi Tầm ở khoảng cách gần, đời này Cung Tuấn mới chỉ gặp qua một người.

Thật muốn chiếu cáo thiên hạ: tên họ Lục kia cuối cùng đã bại dưới tay người ta. Lại còn làm trâu già gặm cỏ non.

Cung Tuấn giả bộ hắng giọng "Tôi nói này, chuyện hợp tác này không vội nên nếu cậu đang bận thì lúc khác chúng ta bàn tiếp."

Chữ 'bận' còn cố tình đè xuống nghe cực kỳ mập mờ.

Lục Vi Tầm khẽ nhếch môi, nghe giọng điệu của tên kia đại khái là đã đoán được Từ Tấn đang ở cạnh anh rồi. Có điều, thượng tá Lục rất tò mò trong hồ lô của bà xã bán thứ gì. Liền nhàn nhạt ném ra một câu "Không sao, cậu cứ tiếp tục đi."

Nhóc con này mỗi lần muốn cậu hôn anh đều viện đủ loại lý do, chỉ chạm khẽ vào môi anh lấy lệ rồi chạy mất. Hôm nay lại đột nhiên chủ động yêu thương nhung nhớ, hành động còn lớn mật như vậy thực sự khiến ngài thượng tá có chút thụ sủng nhược kinh.

[Tầm Tấn • hoàn] Anh không nói thì gật đầu cũng đượcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ