Thật ra chuyện giữa Chí Huân và Huyền Tích cũng không thể xem là hoàn toàn kín đáo vì anh vốn chưa từng làm việc gì thể hiện ra là mình muốn che giấu điều đó và nhất là với những người làm ở huyện đường thì chuyện của anh và gã lại càng rõ ràng hơn bao giờ hết.
Bởi chưa từng có một ai với danh xưng bạn bè của Huyền Tích được phép tự do tự tại đi đi lại lại trong phủ quan như cái người tên Chí Huân kia, gã từ khi nào đã được đặt cách coi nơi ở của Huyền Tích như nhà mình có thể muốn đến khi nào cũng được mà không cần thông qua bất kì một ai, thậm chí lại còn ngang nhiên ngồi chiễm chệ trên giường của quan và ngủ qua đêm tại chính căn phòng đó.
Huyền Tích cũng chưa từng vì tránh ánh mắt người khác mà không quan tâm đến gã, dù có là ở giữa huyện đường hay ngay chính gian nhà đi nữa anh vẫn không ngại ngần mà dùng tay áo mình lau đi vầng trán lấm tấm mồ hôi của Chí Huân. Vị quan nọ lại còn cẩn thận căn dặn gia nhân trong phủ mỗi lần gã đến đều phải chuẩn bị nước tắm và bày lên mâm cơm nóng hổi.
Những chuyện đó thì kể cả có là đứa trẻ bằng tuổi Đạo Anh cũng dễ dàng nhận thấy điểm bất thường trong mối quan hệ của hai người.
Sau một lần, hai lần,... những người hầu đã bắt đầu nhìn Chí Huân bằng một con mắt khác và dần dần thay đổi cách cư xử như thể gã chính là chủ nhân thứ hai của nơi này. Bọn họ dù tò mò đến cách mấy cũng chẳng dám đứng sau lưng quan mà xì xầm to nhỏ, chỉ có thể cúi mặt làm ngơ và dặn dò nhau rằng chuyện gì có thể tự hiểu được thì tự đi mà giữ lấy trong lòng, đừng nên chọc giận đến quan.
Nhưng chẳng có cái gì gọi là tuyệt đối cả, dù là trước hay sau thì nó cuối cùng cũng sẽ xảy ra mà thôi.
Thời điểm khi đó là lúc đã có được kết quả khoa thi trên kinh thành và Chí Huân là cái tên đứng đầu bảng. Có một hôm cha Huyền Tích bỗng dưng xông vào cổng huyện đường trong bộ dạng vô cùng tức tối, từ lúc anh lên nhận chức đến nay cũng đã qua được vài năm nhưng cha một lần nào đến tận đây tìm gặp con trai mình cả, thế nên trong lòng Huyền Tích đã bắt đầu dậy lên những nỗi bất ổn.
Vừa mới đặt chân đến huyện đường, bỏ qua giai đoạn tham quan lẫn quan sát cấu trúc nơi ở, cha của Huyền Tích đã vội túm lấy một tên giai nhân để đến được phòng của anh. Không cần gõ cửa hay báo trước mà lập tức đi vào trong và nhanh chóng thông báo chuyện hệ trọng cho con trai mình. “Còn nhớ con gái nhà ông Hoàng mà lần trước ta nói đến không? Mày chuẩn bị đi, ta đã cho người chọn ngày lành tháng tốt để kết thông gia với nhà ông ta rồi.”
“Cha đang nói gì vậy? Không phải trước đó con đã nói rõ với cha rồi sao? Con vẫn còn muốn tiếp tục tập trung cho việc xử án, làm một vị quan tốt cho cha nở mày nở mặt chứ không phải là cưới vợ vào lúc này.” Huyền Tích còn chưa kịp thích nghi với bóng dáng vừa đột ngột xuất hiện trong phòng mình thì đã phải đối diện với câu nói xuất phát từ người nọ. Nhất thời anh không thể hiểu được tại sao cha lại vội vàng quyết định như thế.
![](https://img.wattpad.com/cover/300464129-288-k854894.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
HoonSuk | Thầy đồ đỗ Trạng
FanfictionKhông ham vinh hoa phú quý, chỉ muốn đường đường chính chính ở cạnh một người. • Couple chính : HoonSuk • Couple phụ : YoshiKyu & JeongDo