chương 27: (cao H)

2.2K 98 4
                                    

*Chương này cân 4- song tính anh chị em cân nhắc trước khi xem : )

Ôn Tề Hiên lấy khăn thấm nước đã vắt sạch, nhẹ nhàng lau trên người Diệp Tử Kỳ, lòng bàn tay cảm nhận khăn tay từ lạnh chuyển sang ấm dần rồi nóng lên.

Cả người Diệp Tử Kỳ như tôm luộc đỏ hồng, từng giọt mồ hôi thi nhau rỉ ra, theo sát đó là hương thơm thảo dược thoang thoảng lại dây dưa không dứt.

Hai má hắn nhiễm lấy màu sắc tình, đôi mắt như lưu ly chứa đầy hơi nước, môi nhỏ hé mở phát ta từng tiếng đè nén rên rỉ.

Hôm nay là trăng tròn, đúng là cực hình của hắn, tay chân banh rộng tứ phía, phía dưới hai lỗ như cạnh tranh nhau xem ai xuất ra nhiều nước nhất.

Diệp Tử Kỳ nâng mắt nhìn Đàm Mộc Dương:" Tướng công...giúp ta ân a...."

Bản thân Đàm Mộc Dương vừa sướng vừa khổ vì cuối cùng Diệp Tử Kỳ cũng kêu y. Hai canh giờ qua, hắn chỉ cầu xin Độc Cô Tuyệt, Đoản Mạc cùng Ôn Tề Hiên làm cho y một bụng giấm chua.

Nhưng mà... Diệp Tử Kỳ độc trên người còn chưa giải, huống chi hắn trong bụng còn có song song một tiểu sinh mạng.

Không sai, Diệp Tử Kỳ đã mang thai, còn là thai nhi năm tháng tuổi.

Diệp Tử Kỳ cả người mền nhũng, tay chân bị cố định sau nhiều lần giẫy giụa đã tạo ra những đường rằng đỏ tím, nhưng cả bốn tên nam nhân này không một ai giúp hắn, nhịn, nhưng nhịn không nổi nữa. Diệp Tử Kỳ "hức" một tiếng, từ trong phòng phát ra oan ức nức nở tiếng khóc làm hai người Đàm Mộc Dương cùng Ôn Tề Hiên tay chân luống cuống làm sao. Mà đang giúp Diệp Tử Kỳ truyền chân khí, Độc Cô Tuyệt cùng Đoản Mạc song song mở mắt, trong mắt ẩn ẩn tia lửa như nhập ma.

Độc Cô Tuyệt nắm chặt tay, mu bàn tay gân xanh nhảy ra, hít một hơi thật sâu, ép xuống tâm ma trong người, sau đó Đoản Mạc cũng khó khăn hồi phục.

Nhưng đợi khi bốn người lóng ngóng an ủi Diệp Tử Kỳ, thì sợi dây cố định tay chân hắn đã sớm bị đứt ra, đưa tay ôm lấy cổ Độc Cô Tuyệt, tàn nhẫn ở cổ gã cắn một cái, mùi vị rỉ sắt của máu tanh gập trong miệng.

Độc Cô Tuyệt bất ngờ bị cắn rên lên một tiếng, nhưng vẫn không đẩy hắn ra.

"Cắn xong thì ngoan ngoãn nằm yên đợi Mộc sư thúc ngươi về."

Gương mặt thản nhiên nói hết câu, chỉ là khi quần cùng khố bị người kéo xuống, lộ ra cự long đã từ sớm dựng đứng, phía trên con rỉ ra tinh dịch bán đứng hắn.

Diệp Tử Kỳ đã sớm buông tha cổ, như đứa trẻ nhìn thấy kẹo vươn tay xoa lấy khất đầu, vệt lấy tinh dịch đưa lên miệng liếm mút.

Tuy đám người Độc Cô Tuyệt đã sớm biết Diệp Tử Kỳ khi ở trên giường dâm đãng như thế nào, nhưng gặp cảnh này vẫn không nhịn được nuốt nước miếng, trong đầu đồng thời nghĩ: dâm đãng.

Rỉ sắt phai nhạt nhường chổ cho xạ hương, Diệp Tử Kỳ chẹp môi nhấm nháp, sau đó một tay vịnh lấy vai y, một tay cầm lấy cự long, hạ mông đưa nó vào tiểu huyệt thư.

Nguyên lai Độc Cô Tuyệt cắn răng nuốt xuống dục vọng, không ngờ Diệp Tử Kỳ mỡ dâng miệng mèo. Thú dâm trong người bị ái nhân kéo ra, dục hoả tăng vọt hơi thở gã dần hỗn loạn, lồng ngực phập phồng...

Lạnh Lẽo Khi Sống Lại Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ