16| Momodera Mikado

850 81 1
                                    

idea: #CMN4028 (nhà sản xuất thử thách viết lách)

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

idea: #CMN4028 (nhà sản xuất thử thách viết lách)

-

- này mikado, cậu đã tìm được chốn yên bình của riêng mình chưa?

giọng nói trong trẻo vang lên trong không gian, vội ôm lấy những tia nắng vàng cùng chút thanh âm của gió mà nhảy múa hát ca trên thảm cỏ xanh rờn. và cũng ngay dưới mảnh trời xanh thăm thẳm ấy là sự lưỡng lự của một cậu trai đang cố lảng tránh ánh mắt ai kia bằng cách hướng đôi ngươi của mình về phía chân trời xa xăm. 

mikado chưa từng biết đến khái niệm của cái gọi là "chốn bình yên". mà với người có cuộc đời như cậu đây, cảm nhận được cái "bình yên" mà người ta hay đồn đại thôi có khi đã là may mắn lắm rồi. 

đôi khi t/b tự hỏi, cậu có mệt không? khi trở thành kẻ đặc biệt được sinh ra ở dưới một vì sao để rồi nghe người đời phán rằng cuộc sống cậu sẽ chẳng mấy suôn sẻ? khi đã trải qua biết bao nhiêu biến cố cuộc đời mà vẫn giữ được nụ cười đẹp tựa nắng vàng ươm kia?

cậu có mệt không? hẳn là có rồi. 

và nó cũng mệt lắm chứ. tâm trí cứ quay cuồng trong những suy nghĩ không đâu. bản thân lại dần chìm đắm trong nỗi lo lắng ngày một chất đống cho một cậu trai nọ, lo sợ điều gì đó sẽ xảy ra ở nơi chiến trường khắc nghiệt, lo ngại về cái mơ hồ và mịt mù của tương lai.

t/b bảo nó như vậy là vì nó thích mikado. thích nốt ruồi nhỏ xinh dưới đôi môi cậu, thích mái tóc óng ả dưới nắng trời, tung bay cùng gió mai, thích nụ cười ngọt ngào như trà mật ong và thích cả đôi mắt đong đầy chút hy vọng về một nơi chẳng còn chiến tranh dai dẳng. 

mikado can đảm và mạnh mẽ, hệt như quả đào nhỏ kiên cường bám lấy tán lá xanh mướt trong những ngày gió bão. cơ mà quả đào đó đâu biết, vẫn luôn có một đứa trẻ cứng đầu đứng dưới gốc cây, mặc kệ mưa rào, gió lớn và cả những lời dọa nạt của thiên hạ mà đợi chờ khoảnh khắc nó rơi vào lòng bàn tay mình? 

t/b cũng từng bảo, nó muốn trở thành "chốn bình yên" của mikado, trở thành nơi mà cậu trai có thể thỏa thích nương tựa vào, dù cho nó biết bản thân mình cũng chẳng mạnh hơn ai. mikado của quá khứ từng lưỡng lự trước lời ngỏ ấy rồi bỏ trống câu trả lời, mặc kệ sự đợi chờ mù quáng của ai kia. cơ mà, mikado của lúc này sẽ tiến lại gần nó mà dang rộng tay ra, khẽ ôm trọn cơ thể cùng hơi ấm kia vào lòng và đáp: 

- có lẽ là rồi.

---

tưởng đăng rồi mà hóa ra chưa =))))))))))

tougen anki | đắm chìmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ