Chương 17
Hanbin bị Hwarang kéo thẳng tiến vào trong phòng. Cậu bị lực kéo của anh mà ngã nhào xuống giường, trong lòng cũng dấy lên lo sợ. Hanbin sợ hãi lùi về phía sau, đến khi đụng cạnh giường, cậu mới ôm lấy cái gối, giọng run rẩy lên tiếng:- Anh...anh...tránh xa tôi ra.
- Hanbin, với cơ thể của một Omega phát tình, em không thể nào chống đỡ trước một Alpha như tôi. Với lại, nãy em còn chủ động như vậy...bây giờ lại...
Song Jaewon lại gần phía cậu, tay tháo cà vạt vứt sang một bên, anh cũng gỡ nhẹ hai cúc áo sơ mi ra. Cơ ngực săn chắc thấp thoáng hiện ra sau lớp áo sơ mi kia. Hanbin dường như nuốt nước bọt, mùi hương của người này khiến cho cậu không bình tĩnh được, thật giống với hai người kia.
Hwarang thấy thân thể cậu run lên, anh biết là cậu không chịu đựng được nữa, anh liền kéo chân cậu lại, Hanbin vì thế mà ngã ra sau, thuận thế cho anh tiến đến phía trên cậu.
Hanbin lúc này không thể chịu đựng được nữa, nhưng mà người đàn ông này khiến cho cậu lo sợ, hành động của người này rất nhanh, cậu không lường trước được. Hwarang thích thú nhìn thân thể đang run ở dưới thân mình, môi nhếch lên một nụ cười ma mị, giọng khàn đục vang lên:- Nhớ lấy tên tôi, Song Jaewon.
Không chần chừ mà cúi xuống hôn sâu vào môi cậu. Hanbin không phòng bị liền bị lưỡi của Hwarang khuất đảo bên trong. Kỹ thuật hôn của người này không thể đùa được, Hanbin chỉ có thể nhắm mắt, lòng bàn tay buông lỏng mà hưởng thụ.
Hwarang như bị cuốn sâu vào nụ hôn này, anh không thể dứt ra được. Nếu như không phải Hanbin đánh vào lưng anh thì anh cũng không muốn rời khỏi môi cậu.
Anh rời khỏi môi cậu, lấy tay lau khoé miệng của Hanbin, nói:
- Hanbin, em khiến tôi không kiểm soát được.
- Anh....Hwarang bắt đầu động đậy tay chân, dù gì anh cũng muốn làm với cậu thật nhẹ. Không ngờ, Hanbin lại khiến anh rạo rực đến vậy. Hanbin lúc này chỉ có thể nằm im mặc cho anh làm, cậu cảm giác được chiếc áo đã bị lột bỏ, thân thể nóng bừng lên, từng cái chạm của Hwarang khiến cho cậu có chút thoải mái.
- Hanbin, nói tôi nghe, tôi nên làm ở đâu trước. Ở đây...hay ở đây...
Ngón tay thon dài của Hwarang đặt đến từng vị trí, cổ cậu, ngực cậu, eo cậu rồi phía dưới. Quả nhiên lời Koo Bonhyuk nói không sai, hai người bọn họ vẫn chưa đánh dấu cậu, Hanbin vẫn đeo vòng bảo vệ. Hanbin như bị trêu đến nỗi sắp khóc, cơ thể đã khó chịu lại gặp thêm cử chỉ của anh, cậu là không chịu được
- Anh...mau...
- Tôi làm sao?
Du͙ƈ vọиɠ trong lòng đã tăng cao, nhìn cậu bị trêu trọc đến sắp khóc, trong lòng vô cùng thoả mãn. Tay của Hanbin lúc này cũng không chịu để yên, nắm lấy tay anh mà hít lấy hít để mùi hương này. Hwarang không chịu được nữa, cúi xuống cắn lên làn da trắng ngần của cậu.
Những vết hôn trước đó của Eunchan vẫn còn mờ, anh là đang đè lên những dấu hôn đó. Hanbin chỉ biết mà thở dốc, miệng chỉ có thể rên. Căn phòng giờ chỉ còn tiếng rên của cậu và tiếng hôn. Mỗi chỗ anh đi qua đều để lại một dấu hôn đỏ chót, anh là đang đánh dấu cậu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[TEMPEST] [Chuyển ver] |AllBin| [ABO] Omega, em không thoát được bọn tôi đâu.
FanficHanBin từ khi sinh ra đã được bác sĩ xác nhận là một Omega nam. Bị ba mẹ ruột ghẻ lạnh, nhẫn tâm gạch tên cậu ra khỏi gia tộc. Thế nhưng, nguồn hi vọng sống cuối cùng lại là bà ngoại. Cứ thế, bà ngoại lại rời xa cậu, bản thân cậu lúc bấy giờ cũng đã...